Website chuyển qua tên miền mới là: truyen321.info, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Phần 36
Triệu Minh ngả người xuống giường, nằm trên tấm chăn lông ngỗng ấm cúng, mềm mại. Nàng ưỡn người lên, khiến bộ ngực căng cứng đồ sộ của nàng vung lên như muốn xổ tung ra khỏi nếp áo. Nàng mơn man nhìn trần nhà mà trí óc hướng về hình ảnh một chàng trai tài giỏi, anh hùng, tuấn tú. Vô Kỵ… à… Vô Kỵ… Trời ơi, làm sao mà quên được? Ánh mắt đam mê cuồng dại đến độ ngớ ngẩn của chàng cứ nhìn vào ngực mình như muốn xoi mói, bóc trần đôi vú mình ra. Nghĩ tới đó, hai đầu vú của nàng tự dưng săn cứng lại, vừa ngứa ngáy, vừa tê dại. Nàng để hai bàn tay mình lên ngực mà xoa nhè nhẹ hai bầu vú qua làn áo lụa. Vô Kỵ… à… Vô Kỵ…
Triệu Minh từ từ nhắm mắt lại, đưa hai tay lên mà nắm lấy hai vạt áo của mình rồi giật ra thật mạnh. Cánh áo xổ tung. Tức thì một cặp vú trắng ngần, cương cứng, to lớn hiện ra, lồ lộ, vung lên, chổng thẳng lên trời. Triệu Minh bèn lấy hai bàn tay xinh xắn, nõn nà mà xoa bóp mân mê lên đôi gò bồng đảo của mình. Hơi thở của nàng trở nên dồn dập, gấp rút, mặt nàng trở nên đỏ hồng, rực lửa, hai cánh mũi phập phồng, hai bờ môi rung động. Nàng lim dim cặp mắt, cong người lên cho hai cái vú dội cao lên thêm, hai bàn tay tiếp tục nhào nặn đôi vú mọng sữa không ngừng.
Một lúc sau, như không thể kềm hãm được cơn hứng tình, Triệu Minh quay người sang bên – vẫn để vạt áo trễ ra ngoài, làm lộ đôi vú mơn mởn, tròn xoe vun ra, trông hấp dẫn đến độ mê hồn – nàng kêu lên, vừa như thì thào, vừa như thúc dục, giọng hổn hển, gợi dục, say mê:
– Các người đâu… vào đây với ta…
Nói xong nàng ngã vật xuống tấm thân thon xuống giường, hai tay dang ra, phơi bày toàn thể một bộ ngực trần trụi, trắng phau, to tròn. Mặc cho tiếng chân nhiều người vội vã bước vào, Triệu Minh nằm ngửa, tay chân mở rộng, hơ hớ không che đậy, trong cơn mê, buông thả không màng tới cả kéo áo lên sửa quần lại. Rõ ràng là nàng đang trông chờ, mong đợi…
… Bạn đang đọc truyện Ỷ thiên dâm hiệp truyện tại nguồn: https://truyen321.info/y-thien-dam-hiep-truyen.html
Triệu Minh nhướng cặp mắt nhung huyền nhưng hực lửa lên nhìn ba tên đô con, lớn tướng mới bước vô mà nói khẽ:
– Tam Nhân Tài Tử… ta đang cần các ngươi đây.
Thì ra đó là Nhất Tử, Nhị Tử và Tam Tử, ba tên trong Ngũ Nhân Tài Tử, đám gia thần, thân cận của Vương Bảo Bảo. Ba tên bặm trợn bước vào, thấy Triệu Minh nằm ngửa trên giường, hở hang ngực vú, khêu gợi vô cùng mà chúng cũng không dám nhìn lên người nàng. Chúng đều cúi đầu, đồng loạt quỳ xuống trước mặt nàng mà cung kính thưa:
– Dạ thưa quận chúa có lời kêu gọi…
Triệu Minh đặt một tay lên vú mình, một tay thì giơ lên:
– Chúng bay tới gần đây.
Ba tên Tài Tử nghe vậy nhưng chúng vẫn không dám ngẩng mặt mà cũng không dám đứng lên. Chúng vội vã gập đầu, quỳ lết tới trước giường nàng. Triệu Minh đặt tay lên cái đầu trọc lóc của Nhị Tử mà vừa xoa xoa vừa nói mơ màng:
– Hôm nay tự nhiên sao ta nhột nhạt nửa người…
Ba tên vẫn cúi đầu lên tiếng:
– Thưa quận chúa, chúng thuộc hạ sẽ cố gắng hầu hạ quận chúa.
Triệu Minh nhìn lên trần nhà mà lẩm bẩm, thủ thỉ như đủ cho mình nghe:
– Chẳng ai có thể làm vừa lòng ta được… ôi… trừ phi là người đó là… may ra chàng… trời… các ngươi sao mà bằng được?
Nàng nằm yên một lúc, thở dài có vẻ luyến tiếc, u hoài. Tâm trí như nghĩ ngợi xa xăm. Tam Nhân Tài Tử vẫn cúi đầu quỳ yên lặng, không dám lên tiếng.
Triệu Minh nhắm mắt lại, để tay lên đôi vú căng tròn, mũm mĩm của mình mà lẩm bẩm:
– Chàng cứ nhìn vào ngực mình… làm cho mình day dứt…
Sao đó, Triệu Minh thở hắt ra một cái, lim dim cặp mắt phượng mà nói:
– Nhất Tử, Nhị Tử, hai ngươi ra đứng hai bên đây…
Hai tên Nhất, Nhị nghe lệnh, mặt sáng rỡ lên, đứng bước tới hai bên giường, còn tên Tam Tử thì vẫn cúi đầu quỳ một chỗ. Triệu Minh đưa hai tay ra nắm lấy tay của hai tên Nhất, Nhị mà đặt lên ngực mình, mỗi tên một bên vú, nàng nói:
– Hai ngươi xoa bóp cho ta đỡ đau nhức đi.
Như hiểu ý nàng, hai tên Nhất, Nhị tuân lời, căng lớn bàn tay ra, nứng lấy cái vú căng tròn, trắng nuốt của nàng mà bắt đầu vuốt ve, mơn trớn. Tay của hai tên cốt đột to lớn vũ phu như thế mà vẫn không sao nắm trọn hết bầu vú của Triệu Minh cho được. Bàn tay chúng mở lớn như cái quạt mo vậy mà chỉ có thể bao che được cái đầu vú đỏ hồng, cương cứng và hai phần ba cái bầu vú tròn lẳn, mịn màng của nàng mà thôi. Được cho phép xoa vú người đẹp, Nhất, Nhị Tử, trong lòng sung sướng, tê mê vô cùng. Chúng tỏ ra điệu nghệ, trổ tài dùng lòng bàn tay lẫn năm ngón tay mà rờ rẫm, mân mê trên vú Triệu Minh, đưa qua, rà lại, phết lên, chà xuống. Thỉnh thoảng chúng lại se se nhè nhẹ đầu vú khiến nó chai cứng thêm lên. Chúng ra sức nâng niu cặp vú của Triệu Minh một cách nhẹ nhàng, ân cần như đang săn sóc một món quà quý giá, mỏng manh, chỉ sợ nó hư móp hay tan vỡ vậy. Triệu Minh nhắm nghiền mắt lại, bặm môi như kềm hãm một lời rên xiết. Nàng cong người lên, đưa cặp nhũ hoa ra chừng như là đẩy vú mình sâu vào lòng bàn tay của chúng nó. Sau đó, nàng mở môi ra mà nói khẽ:
– Hai người làm mạnh lên đi… bóp chặt…
Nhất, Nhị Tử vâng lời, ấn bàn tay vào cặp vú thanh tân của nàng một cách mạnh bạo hơn trước. Bây giờ chúng không còn mân mê, ve vuốt trên vú Triệu Minh nữa mà chúng bắt đầu nhào nặn, bóp xiết không ngừng trên vú nàng. Được ra tay làm phù phép trên ngực Triệu Minh, chúng đã điếu quá, lên cơn nứng hai con cu tức khắc ngổng lên, cương dài ra, dương cứng trong quần như hai cột buồm. Hai đứa hồ hởi liền tay xào bóp hai bầu vú rất ăn khớp với nhau. Tay đứa này nặn thì tay đứa kia nhào, tay đứa kia xoắn thì tay đứa này dí. Hai bàn tay thô kệch với những ngón tay chuối mắn luân phiên nhồi xới trên dàn ngực vung nở của Triệu Minh như nhồi bột vậy. Mà cũng không như nhồi bột được. Vì lúc nhồi bột, một khi đã bị bóp thì bột lõm xuống, để lại dấu tay. Còn vú của Triệu Minh căng cứng, nảy nở, sau khi bị bóp thì da thịt lại đẩy ra, trở lại trạng thái mũm mĩm, trơn láng bình thường, nhiều khi còn có vẻ phồng cứng hơn thêm nữa là đằng khác! Được nặn bóp một cách tận tình như thế, Triệu Minh dường như chịu không nổi nữa, nàng nghiến răng cắn mạnh vào bờ môi dưới, lắc đầu qua lại, hơi thở dập dồn, tận hưởng những cảm giác rờn rợn từ hai bàn tay cứng nhám không ngừng công phá trên bộ ngực trắng phau, cứng ngắc, phồng lớn của nàng. Vô Kỵ… ôi chao… Vô Kỵ… Mắt chàng đã nhìn thấy ngực mình, người chàng đã cạ sát vào ngực mình, đầu óc chàng đã thèm muốn ngực mình. Thì đây, chàng ơi, tất cả đang phơi bày sẵn sàng cho chàng đây… Giá mà hai bàn tay kia cũng là của chàng thì…
Bỗng nhiên, Triệu Minh quay sang nói với tên Tam Tử với một giọng vừa mời mọc, vừa ra lệnh:
– Tam Tử… sẵn sàng chưa… lên đây với ta…
Tên Tam Tử lúc đó mới ngẩng đầu đứng dậy. Hắn tuột luôn cái quần xuống để lộ ra một con cu dài ngoằng, thườn thượt. Con cu của hắn tuy không to lớn và dùi cui như con cu của hai tên nổi tiếng dâm thần là Tứ Tử và Ngũ Tử, nhưng lại có phần dài hơn nhiều. Hắn cầm con cu của hắn bằng hai bàn tay to lớn thế kia mà cu hắn vẫn còn lòi ra khỏi hai nắm tay một khúc dài, y như một khúc dồi chó. Tam Tử leo lên giường, quỳ dưới chân Triệu Minh cầm cặc mà không biết phải làm gì vì hắn thấy nàng vẫn nằm yên không dạng chân ra, mà chỉ ưỡn ngực mặc cho hai sư huynh hắn tha hồ mà nắn bóp nhũ hoa. Nhưng hắn sợ oai, kiêng nể Triệu Minh nên hắn không dám mở miệng lên tiếng đòi hỏi mà chỉ quỳ bên nàng mà lặng yên lấy hai tay sục cặc. Triệu Minh hé mắt ra thấy vậy liền đưa tay xuống nắm lấy phần con cặc dài ngoằng lòi ra khỏi bàn tay Tam Tử mà kéo hắn lên tới gần mình. Tam Tử theo sự hướng dẫn của bàn tay ngà ngọc của Triệu Minh mà trườn người ngồi lên bụng nàng, hai chân của hắn kẹp hai bên hông của nàng. Triệu Minh đặt con cu của hắn ở cái khe giữa hai đồi vú của mình mà nói như ra lệnh:
– Đây… bắt đầu đi… làm tròn bổn phận của ngươi đi…
Tam Tử nghe tới đó là vận sức vào hông, gồng hai bờ mông mà đẩy con cu của hắn tới lui giữa cặp vú căng tròn. Hai cái vú của Triệu Minh to lớn như vậy, nuốt chửng con cu của hắn mất hút giữa hai khối thịt mịn màng, ấm áp. Tam Tử xoáy mông, nhấp ra nhấp vào một cách nhịp nhàng…
Hai tên Nhất Tử, Nhị Tử thấy tên Tam Tử bồi nhấp con cu dài thoòng của hắn trên dàn ngực nung núc, trắng ngần của Triệu Minh một cách hăm hở, ra vào đều đặn giữa hai bầu vú, không khác gì như được đụ vào lồn nàng thì chúng có vẻ ganh ghét, thèm thuồng với sự may mắn của tên nọ. Tuy vậy chúng cũng không dám lộ vẻ ghen tương, dù rằng cơn dâm nứng của chúng tăng lên gấp mười mấy lần trước cảnh hành dâm trên ngực nàng. Cu của hai tên cương lên cứng ngắc, đầu cu đã bắt đầu rỉ nước nhờn. Tuy không bảo nhau, nhưng chúng liền mạnh tay bóp chặt vú của Triệu Minh thêm nữa, đồng thời chúng liên hồi ép sát hai bầu vú của nàng vào nhau khiến con cu của tên Tam Tử như bị siết chặt, nghiền xéo giữa đôi gò bồng đảo cứng chắc. Thôi cũng được! Không được đã cu nhưng được đã tay… còn mong muốn gì hơn nữa? Diễm phúc này mấy ai trên cõi trần đời này có được? Tên Tam Tử đâm thọc con cu của hắn dưới áp lực mạnh mẽ như vậy thì hắn rên lên hừ hừ, hơi thở đứt đoạn như bị hành hạ vậy. Triệu Minh nằm dưới nhắm nghiền hai mắt, hoàn toàn hưởng thụ cái cảm giác nhồi bóp của hai bàn tay nham nhở và đâm thọc của con cu dài cứng nơi hai vú mình mà người nàng nổi gai khắp cùng. Hai tay nàng nắm chặt lấy thành giường hầu như cố gắng bám víu vào bờ vực thẳm, không cho người nàng rơi xuống cái hố sâu của sự thống khoái… Vô Kỵ ơi, Vô Kỵ… Một lát sau, như không vừa lòng với sự nhào nặn của hai tên Nhất, Nhị, Triệu Minh gạt phắt hai tay của chúng ra rồi tự bóp thật chặt lấy hai vú mình mà ép thật mạnh hai bầu vú vào nhau, gia tăng sự chà xát giữa khúc gân cương dài, nóng bỏng và khối thịt tròn căng, ấm mịn. Nàng kêu lên, đứt đoạn:
– Đó… ừ… ừ… phải như vậy đó… trời…
Hai tên Nhất, Nhị bị hất tay ra, ra chiều luyến tiếc, đứng dòm Triệu Minh nằm dưới bóp vú xiết cặc tên Tam Tử khi hắn quỳ ở trên người nàng mà hẩy mông đút củ thì chúng nứng quá, tự động đưa tay mà nhè nhẹ sục cặc mình. Còn tên Tam Tử thì nhìn xuống thấy cảnh con cặc của mình hành dâm đâm thọc giữa hai đồi vú của Triệu Minh, cùng với sự cọ xát không ngừng, thì hắn chịu không nổi nữa. Mỗi lần nhấp, khi hắn rút ra thì con cu của hắn mất hút giữa hai cái vú của nàng, khi hắn đẩy tới thì đầu cu đỏ ối hiện ra ngay giữa khe vú, đi thẳng lên tới cổ rồi đụng vào cằm của nàng. Ra, vô, ẩn, hiện, dập dồn, nóng bỏng, hừng hực. Hắn sung sướng quá, bật miệng rên lên:
– Quận chúa… thuộc hạ… thuộc hạ… sắp sửa rồi…
Triệu Minh nghe tới đó thì nàng mở bật mắt ra, hai tay tiếp tục ép vào vú mình mà nói:
– Không được… ta cấm ngươi… không được làm dơ người ta đó.
Tên Tam Tử nghe thế thì vội vã nắm cứng hai nắm tay lại, nhắm chặt đôi mắt, cố gượng hết sức mình để khỏi xuất tinh lên người Triệu Minh, sợ “làm dơ” người nàng. Tuy vậy, để ra sức phục vụ Triệu Minh, hắn vẫn không dám giảm bớt tốc độ đâm thụt cặc mình trên ngực nàng. Quỷ thần ơi, tới nước này, đang lúc cả hai đang tận hưởng lạc thú, nàng thì đang đê mê, Tam Tử thì đang đạt tới tột đỉnh mà Triệu Minh lại cấm ngặt không cho hắn phóng tinh, không muốn người mình bị lem luốc, nhơ nhuốc, sợ bị dơ người! Điều đó chứng tỏ nàng không coi ba tên cốt đột này ra trò trống gì hết, in hệt như món đồ chơi vậy. Chẳng có tình tứ mà cũng không thương yêu, cuộc hành dâm như là một màn rót nước dâng trà giữa chủ và tớ.
Vừa thụt cu giữa hai vú Triệu Minh, vừa cắn chặt hai hàm răng, vừa gồng người lên hầu ngăn chặn sự xuất khí, tên Tam Tử tru lên từng hồi:
– Hừ… hự… hừ… ôi cha… hừ…
Vừa bấu mạnh vào hai vú mà ghì chặt vào con cu tên Tam Tử, vừa bặm môi nghiền mắt, vừa ưỡn ngực vặn người như lăn lộn trên cơn sướng khoái, Triệu Minh rên lên khe khẽ:
– A… a… a… ua… ua… a… a…
Nghe tiếng rên rỉ, thổn thức, hết sức gợi dục của Triệu Minh thì tên Tam Tử không còn cầm lòng được nữa, hắn la lên:
– Ôi thôi… chết… quận chúa ơi… không xong rồi…
Triệu Minh thấy hắn cứng người, chậm hẳn tốc độ đâm thụt thì nàng biết ngay là hắn nứng quá, không chịu được nữa và sắp sửa xuất tinh rồi. Nàng vội vã nhanh tay đẩy mạnh hắn ra khỏi người mình.
Đang trong cơn sướng khoái mà bị xô đẩy một cách bất tử, tên Tam Tử bắn ra khỏi người Triệu Minh, tung ra khỏi giường, té lăn xuống đất đánh một cái “ạch”, chổng luôn bốn vó lên trời! Hắn la lên một tiếng lớn, không phải vì đau đớn khi bị xô té chổng gọng dưới đất mà là vì ngay lúc đó hắn xịt khí ào ạt, tinh dịch bắn ra tung tóe, làm thành một vết lê thê, ngoằn ngoèo, kéo dài từ trên giường xuống tới mặt đất. Triệu Minh liền bật người chống tay ngồi lên, tức giận nhìn xuống thì thấy ngực mình còn sạch trơn, tinh khí chỉ bắn ra giường dưới đất chứ không dính vào người mình thì nàng thở ra, dịu mặt lại. Tuy vậy nàng vẫn nhíu mày lên tiếng trách mắng:
– Ta đã nói là mi không được làm bậy bạ… sao không nghe lời ta?
Ba tên gia nhân nghe giọng nàng tức giận như thế thì sợ hãi, đồng loạt quỳ xuống mà thưa:
– Xin quận chúa tha lỗi cho chúng tôi. Lần sau nhất định chúng tôi sẽ không dám làm trái lời quận chúa nữa.
Triệu Minh vẫn còn hằn học:
– Hừ, lần sau… hôm nay ta đã không vừa lòng, bộ các ngươi tưởng sẽ có lần sau hay sao?
Cảnh ba tên run rẩy cúi đầu chịu tội không làm Triệu Minh bớt giận mà còn làm nàng dữ dằn hơn.
Nàng định tiếp tục rầy la chúng thì bỗng có tiếng gõ cửa:
– Minh Minh, em có ở trong đây không?
Triệu Minh nghe tiếng Bảo Bảo kêu gọi thì nàng vội vã kéo áo che ngực lại:
– Anh Bảo Bảo, anh có chuyện gì vậy?
Bảo Bảo đẩy cửa bước vào thì thấy Triệu Minh đang ngồi trên giường, áo cánh rối tung, trật ra ngoài, còn ba tên cốt đột thì đang quỳ, đầu cúi gằm xuống như đang bị quở phạt, chung quanh trên giường dưới đất nhiễu đầy tinh trùng trắng đục thì chàng khẽ cau mày. Chàng lạnh lùng hất hàm:
– Ba đứa chúng mày đi ra ngay!
Nhìn ba tên líu ríu đi khuất rồi chàng quay qua nói với Triệu Minh:
– Minh Minh, em nên giữ mình, không nên làm những chuyện không tốt, lỡ tới tai phụ vương thì không hay đâu…
Triệu Minh nghe thế thì chẩu môi ra:
– Chuyện gì mà không tốt?
Rồi nàng nói tiếp:
– Cha đã tin em, cho phép em đi lại trên giang hồ, anh không cần phải lo nữa. Em biết những chuyện gì phải trái, không làm gì để mà mang tai tiếng tới gia đình đâu.
Bảo Bảo lắc đầu nhè nhẹ:
– Anh không phải là đui mù mà không thấy được những hành động của em.
Triệu Minh nhướng mày lên:
– Ba tên Tài Tử chỉ giúp vui, làm cho em vơi sầu thôi… đâu có hại gì?
– Hừ… không hại gì…
– Tại sao những chuyện đó anh làm được mà sau đó anh lại chê bai em?
– Chuyện anh làm sao em biết được mà em lại đem ra so sánh?
Triệu Minh thở khì nói:
– Anh Bảo Bảo, anh có năm thê bảy thiếp rồi mà còn dấu diếm đem thêm cô gái về phòng riêng, bộ em không biết à?
Bảo Bảo ngạc nhiên nhìn Triệu Minh:
– Em nói vậy là sao?
Triệu Minh nheo mắt cười mỉm:
– Hôm nọ có cô gái nào đó ở trong phòng anh… mặc đồ đen…
Biết ngay là Triệu Minh nói đến Phi Phượng, người tình của mình, Bảo Bảo lớn tiếng:
– Minh Minh, em là đàn bà con gái… còn anh đàn ông con trai… chuyện của anh…
Triệu Minh ngắt lời:
– Đàn bà con gái thì sao? Bộ đàn bà con gái thì cứ phải hạ mình, lép vế với đàn ông con trai hay sao?
Rồi nàng mím môi, nói với giọng bực tức, mạnh bạo:
– Anh cứ cho mình là con trai, muốn làm gì cũng được. Nhưng em cũng là con cháu của Đại Hãn vậy. Em cũng có một dòng máu hào hùng, oanh liệt, em cũng mang trong người một bản tính bất khuất, oai phong, di truyền từ đời Thánh Tổ đến bây giờ. Bản tính hùng tráng của dân Mông đâu có lúc nào phai mờ trong cơ thể em đâu?
Bảo Bảo gật gù:
– Anh biết. Anh biết mà. Em khôn ngoan, tài giỏi, đâu thua gì một đấng nam nhi… còn có phần hơn nữa là khác.
Triệu Minh hạ giọng nói nhưng không kém phần cương cường:
– Em chỉ bực tức là sao em không được sinh ra làm đàn ông để em có thể ngang nhiên tung hoành thiên hạ, phi vó viễn chinh, chẻ trời nậy đất, tạo nên một cuộc đời vang danh, hiển hách như cha ông chúng ta vậy.
Bảo Bảo cười nhẹ:
– Thôi bỏ qua chuyện này đi. Anh muốn hỏi em là tại sao em lại ngăn cản anh không cho anh ra tay tiêu diệt Ma giáo như vậy? Anh đã thâu gồm được các môn phái, sau khi Ma giáo bị khai trừ thì giang hồ sẽ nằm hết trong tay chúng ta, đúng như kế hoạch đã vạch định từ trước.
Triệu Minh mỉm cười:
– Tiêu diệt Ma giáo đâu có lợi bằng hoàn toàn nắm trong tay nguyên cả Ma giáo, từ trên xuống dưới? Em đã có kế khiến Ma giáo phải nghe lời chúng ta, không thể sai trật được.
– Em nói chắc ăn, tự tin vô cùng. Được rồi, anh mong là mọi việc em tính toán sẽ thịnh toàn… À, để anh nói cho em biết, anh đã thưa với phụ vương cho anh cầm binh xuống vùng Trung Châu dẹp loạn rồi. Đám quần hùng giang hồ bang phái bây giờ nằm cả trong tay em, anh không màng đến nữa.
Mặt Triệu Minh tươi rói:
– Anh cứ yên tâm. Chỉ trong một thời gian ngắn, các bang hội giáo phái đều sẽ quy phục triều đình hết.
Triệu Minh nói xong cười híp mắt. Nàng chống tay nằm dài trên giường, áo không cài thắt cẩn thận, để lộ một nửa cặp nhũ hoa, trắng hồng, tròn trịa, trông thật khêu gợi vô cùng. Bảo Bảo không thể không nhìn vào vùng da thịt tươi mát kia cho được. Thật ra, sau bao nhiêu năm thống trị và hòa nhập với dân Trung Hoa, người Mông Cổ vẫn còn giữ không ít thì nhiều bản tính căn cơ cố hữu của họ – tàn bạo, hung ác, nhưng lại thẳng tính mộc mạc. Vì thế mà Triệu Minh, hiển nhiên là gái Mông Cổ, tuy nửa kín nửa hở trước mặt Bảo Bảo mà nàng cũng không cảm thấy ngượng ngùng cho mấy, mặc nhiên cho người anh soi mói trên ngực mình.
Bảo Bảo thấy Triệu Minh ngồi trên giường, hở hang như vậy thì tự dưng chàng thấy nao nao. Chàng liếc nhìn thân thể gợi dục của nàng, từ đầu tới ngón chân mà thấy hơi thở mình trở nên trì trệ. Khuôn mặt kiều diễm, bộ ngực khêu gợi, cái eo thon nhỏ, bờ mông vung tròn, cặp giò trường túc – tất cả là biểu tượng của một nữ thần nhục thể, không thể chối cãi được. Như nếm phải món đồ chua mà ê răng trào nước miếng, Bảo Bảo nuốt nước bọt một cái “ực”. Rồi không nói thêm một lời nào, như đang cố gắng, một cách miễn cưỡng, chống lại một sức lôi kéo của một sự thu hút đầy đam mê, ngập dâm tính nhưng không chính đáng, nhiều tội lỗi, chàng vội quay đi bước chân ra khỏi phòng…

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x