Đăng lúc: 22:09 07-09-2019

Chương 3 – Phần 112
Đã muốn để cho Lâm Xuân Hiểu tranh một chuyến vị trí bí thư huyện ủy, như vậy thì Lâm Xuân Hiểu còn ở lại trong ban chuyên án đã là không còn thích hợp nữa, miễn cho đến lúc đó người ta nói là Lâm Xuân Hiểu là vì muốn làm bí thư huyện ủy mới mượn cơ hội đả kích bí thư Trịnh minh đường, vì vậy La Bàn Hạ sau khi ra khỏi văn phòng, thì đi thẳng đến vùng ngoại thành, nơi ban chuyên án đóng quân.

– Bí thư La, đã trễ thế như vậy, sao anh còn lại tới đây?

Lâm Xuân Hiểu vẫn còn đang cùng nói chuyện với Trịnh Minh Đường, hy vọng có thể đào ra được thêm nhiều người còn trong bóng tối ra, đem tham quan ô lại của Huyện Hải Dương quét sạch.

– Có chút việc, tương đối gấp, đến trưng cầu một chút ý kiến của cô.

La Bàn Hạ nói như vậy, Lâm Xuân Hiểu trong nội tâm khẽ giật mình, không biết là có chuyện gì…

– Bí thư La, anh cứ nói đi, việc gì thì em sẽ làm theo, xin mời uống nước.

– Được rồi, tôi không khát, vừa mới ở văn phòng bí thư thành ủy Đường Bính Khôn tưới đầy một bụng trà, ngồi xuống, chúng ta từ từ nói.

La Bàn Hạ chỉ chỉ cái ghế sa lon đối diện nói.

Trong mắt La Bàn Hạ, Lâm Xuân Hiểu là một người làm việc rất đạt yêu cầu của ủy ban kỷ luật thanh tra, chính mình mặc dù là hảo tâm, chỉ là không biết Lâm Xuân Hiểu có thể chịu rời khỏi công tác ủy ban thanh tra kỷ luật hay không, làm một người chủ quản ở cơ quan này, đến độ tuổi của Lâm Xuân Hiểu bây giờ mà lại chuyển qua công tác khác là tương đối khó khăn.

– Tiểu Lâm, tôi dự định cho cô tạm thời ly khai khỏi ban chuyên án, giao cho Lý Kế Ngũ tạm thời phụ trách.

– Bí thư La, vì cái gì? Là có người yêu cầu em tránh cuốn vào vụ án này sao?

– Không đúng… là như thế này, vừa rồi tôi đi tìm bí thư thành ủy Đường, đề cử cô đảm nhiệm chức vụ bí thư huyện ủy Huyện Hải Dương, tuy bí thư Đường chưa có chính thức tán thành, nhưng cũng không có cự tuyệt, vì thế tôi nghĩ cô có thể có cơ hội bước ra tranh một chuyến về vị trí này, nếu như vậy thì để cô ở lại ban chuyên án hiển nhiên là không thích hợp.

La Bàn Hạ vừa nói vừa nhìn Lâm Xuân Hiểu biểu lộ, không ngoài dự liệu, Lâm Xuân Hiểu kinh ngạc há to miệng, tuy chức vụ bí thư huyện ủy Huyện Hải Dương cùng với chức vụ của cô là một giám sát kiêm chủ nhiệm ủy ban thanh tra kỷ luật thành phố thì là tương đương với nhau, nhưng về nắm giữ tài nguyên thì kém hơn quá nhiều so với cái chức bí thư huyện ủy.

– Em đi làm bí thư huyện ủy? Không nên… không nên, em không làm được, từ khi tốt nghiệp chuyên ngành đến nay, em bắt đầu sự nghiệp là công tác ở ủy ban thanh tra kỷ luật, nào có đã làm những việc khác đâu này.

– Chưa làm qua, làm sao biết là làm không được? Tiểu Lâm, cô phải hiểu rõ ràng, công tác ủy ban thanh tra kỷ luật làm được, thì công việc hành chính địa phương càng có thể làm được rồi, đâu phải là dễ dàng tự nhiên có được chức vụ này, đây là một cái cơ hội, dù sao con đường công danh của ủy ban kỷ luật thanh tra quá chật, thứ nhất là có xuất sắc đến đâu cho đến khi về hưu vẫn còn là ở trong ủy ban kỷ luật thanh tra, thứ hai ủy ban kỷ luật thanh tra lại là một cơ quan luôn đắc tội với người, cho nên chỉ cần có cơ hội, thì nên đi ra, cô so với tôi tuổi còn trẻ, hiện tại chuyển qua công tác khác còn kịp, tôi đến đến công tác ở ủy ban kỷ luật thanh tra TP Bạch Sơn gần 5 năm rồi, chưa từng thấy qua một cán bộ ủy ban thanh tra kỷ luật nào lên chức cả, cái này là trách nhiệm của tôi sao? Hoàn toàn không phải, mà là không có cơ hội, còn có một chuyện là người ta không muốn nhắc tới cán bộ của ủy ban thanh tra kỷ luật, tôi là đầu đàn của ủy ban kỷ luật thanh tra TP Bạch Sơn, vì thuộc hạ của mình mà tính toán chức vụ ở mặt khác cũng là chuyện đương nhiên, miễn cho sau này người ta nói ủy ban thanh tra kỷ luật chúng ta là nha môn mặt lạnh, tôi hi vọng cô suy nghĩ thật kỹ về chuyện này.

La Bàn Hạ nói lời thấm thía, nhìn ra được, ông rất là nghiêm túc, điểm này Lâm Xuân Hiểu cũng minh bạch.

Cô cũng chưa bao giờ từng thấy qua bộ dáng La Bàn Hạ như thế, cũng không có nghe La Bàn Hạ nói qua lời tương tự, xem ra chính mình không đi thì cũng là không được, nói như vậy thì cũng hơi quá, nhưng đúng như La Bàn Hạ nói, đây là một cơ hội, đường thăng tiến của ủy ban thanh tra kỷ luật thật là quá chật hẹp.

– Bí thư La… em xin nghe lời anh, ngay trong đêm nay sẽ bàn giao công việc cho Lý Kế Ngũ.

Lâm Xuân Hiểu đứng lên nói.

– Ừ tốt, nhớ kỹ, cô chỉ là tạm thời ly khai, nếu như không thể đạt tới mục đích, thì cô lại quay trở về phụ trách vụ án này, tôi sẽ không để cho cô tạm ngưng công việc ở đây mà không có kết quả đâu.

La Bàn Hạ ưng thuận hứa hẹn, ông muốn cho Lâm Xuân Hiểu hiểu rỏ, mình là thật sự vì tốt cho cô, mà không phải là vì người khác sáng tạo ra cơ hội đến hái quả đào này.

0 0 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 83.8 K lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x