Đăng lúc: 21:08 28-08-2020

DÌ SI

Lúc này 2 cơ thể như hòa vào nhau, con cu tao đã đạt tới giới hạn, tao nắc nhanh và mạnh vào cái lồn chị, lồn của chị co bóp mạnh hơn và bắt đầu giựt giựt bên trong, chị la “ Á Á Á” to vang cả 1 góc nhà, trong đêm khuya tĩnh mịch thì tiếng la của chị càng rõ hơn, nhưng may là ở quê nhà cách nhà rất xa nên không ai nghe. Tao nghĩ là ông Vũ nghe được ( đêm đó chắc là đêm ác mộng của ông Vũ). Nước lồn chị chảy ra nhầy nhụa. Chị ngước cổ lên trên trần nhà, mắt nhắm nghiền vàmặt nhăn nhíu. Nước lồn trắng sữa của chị phun ra theo mỗi nhịp nắc của tao, lúc này phần đùi của tao và phồng mông của chị cũng dính đầy nước sền sệt, nên khi nắc chạm vào nhau nghe “chách chách”. Chị vẫn tiếp tục “Á Á Á” theo từng nhịp nắc của tao và từng nhịp rung của cái giường.
Chị Bé ơi, em yêu chị “ư ư” – Tao thở dốc nói, rồi con cu của tao bắn những dòng tinh vào trong lồn của chị Bé, lúc này tao cảm thấy như tao đã cho vào trong người chị Bé 1 phần của mình
Hai tay chị bé bắm chặt vào lưng tao, chị cũng giật giật liên hồi theo từng đợt xuất tinh của tao
Chị cũng yêu em – Chị vừa thở vừa nói thì thào
Tao gục lên người chị, lúc này cả chị và tao đều mồ hơi như tắm, tao nằm ôm chị không muốn rời. Không lần đầu liên tao nhân trần là với chị Bé, còn xuất tinh vào lồn chị. Chị nằm ôm tao rồi thỉnh thoảng rùng mình một cái, chắc là cơn nứng chưa hết. Tao để con cu tao trong lồn chị 1 hồi lâu mới rút ra.
Biết khi nào mới gặp lại nhỉ – Chị hỏi tao
Em sẽ về tìm chị mà – Tao nói nhưng cũng không chắc là khi nào
Rồi tao và chị Bé mặc đồ vào, ôm nhau thật lâu không muốn rời, nhưng lúc đó trời cũng đã tối rồi
Thôi khuya rồi chị về, nhớ về tìm chị nha – Chị Bé nói mà nước mắt rưng rưng
Chắc chắn rồi – Tao nói
Tao đưa chị Bé ra sân, dáng chị khuất dần trong đêm tối, tao biết từ giờ sắp tới sẽ rất khó gặp lại được chị Bé, thậm chí là không thể gặp lại, nhưng cảm xúc của tao với chị vẫn sẽ đọng lại mãi mãi. Đêm đó tao không tắm lại, tao để con chim tao dính nước lồn của chị Bé như vậy, tao để người tao dính dịch và mồ hôi của chị Bé như vậy.

Sáng sớm hôm sau thì mẹ tao vào, trưa hôm đó cũng đi tạm biệt người thân rồi cả 2 lên xe ra lại Đà Nẵng. Sáng đó tao thấy ông Vũ cứ né né không muốn nhìn mặt tao.

Đến mai thì tao bay ra Hà Nội, người thân và bạn bè tới sân bay tiễn rất đông, nhóm bạn tao, có cả con Phượng và mẹ nó, tao đi nhưng bỏ lại rất nhiều sự lưu luyến đằng sau.

Không biết những gì đang chờ tao ở phía trước – Ngồi trên máy bay nhìn ra cửa sổ tao nghĩ

“Ọc ọc”. Mẹ tao ói vào cái túi nôn bên cạnh tao. Làm đứt mạch suy nghĩ.

Đây là lần đầu tiên cả mẹ và tao đi máy bay. Nhưng tao cũng không quan tâm lắm vì tao thất vọng vô cùng, thất vọng vì không được học ngôi trường tao phải bỏ công vất vả để thi vào, thất vọng vì phải xa nơi tao vừa mới thích nghi lại phải chuyển đi một nơi hoàn toàn xa lạ, thất vọng vì phải xa con Hiền, con Phượng… dù cho mấy chị tiếp viên hàng không của VNA có đẹp mấy đia chăng nữa cũng không thể làm vơi đi nổi thất vọng của tao. Chỉ sau này gặp những bạn tình khác mới làm tao vơi đi nỗi thất vọng, và gặp Hải Anh – mối tình cấp 3 của tao mới giúp tao thấy yêu Hà Nội hơn.

Xuống sân bay thì tao và mẹ đi lấy hành lý, sân bay lúc đó nhốn nháo taxi, may mà bố tao thuê xe đón sẵn nên cũng đỡ mệt, ấn tượng đầu tiên của tao lúc đó với Hà Nội không tốt cho lắm. Rồi từ sân bay về chổ tao ở là 1 đoạn đường xa cực kỳ nếu so với sân bay Đà Nẵng. Nói chung là ấn tượng ban đầu của tao về Hà Nội khá tệ, cũng là vì tao bị ép phải ra Hà Nội, mãi tới sau này tao mới dần dần yêu Hà Nội, yêu những con phố, những hàng cây và thậm chí những làn gió nhẹ nhàng ở đây, và yêu cả những cuộc tình năm ấy.

Từ sân bay về nhà chung cư ở YH tầm 2 tiếng. Tao thấy 1 Hà Nội khác hẳn với Đà Nẵng, đông hơn, nhộn nhịp và xe cộ nhiều hơn. Tao lại có cái cảm giác nhà quê lên tình. Lúc trước tao chỉ thấy qua TV, chỉ biết được 1 số ít thông tin về Hà Nội như lăng Hồ Chí Minh hay hồ Gươm. Trên xe tao cứ ngoái đầu ra nhìn xem có đi qua mấy địa điểm tao biết không nhưng không thấy, hỏi ông tài xế thì ổng bảo là đi đường này không qua 2 chổ đó.

Nhà tao là 1 cái chung cư cũng không cũ không mới ở YH, có 3 phòng ngủ, 2 phòng tắm, dĩ nhiên là bố mẹ tao dùng phòng to có phòng tắm, bố mẹ tao nói chọn chổ đó cho gần chổ làm cho bố mà cũng không xa trung tâm lắm. Ban đầu tao nhận được thông tin là tao sẽ học trường YH luôn. Nhưng sau trục trặc gì đó không xin được nên tao phải chuyển qua học trường tư LTT, sau này tao mới biết là trường cấp 3 của tao nó ở gần đường Trần Duy Hưng kaka

Khi tao nhập học thì tụi nó học tầm 3 buổi rồi, trong lớp có 1 mình tao nói giọng nam kiểu tao bị shock ngôn ngữ cũng như văn hóa. Ngoài ra thì cái trường cấp 3 của tao nó làm tao thất vọng như chưa bao giờ thất vọng hơn.

Vừa ra đến Hà Nội, tao vừa shock văn hóa vừa buồn. Trường thì toàn là trẻ trâu để tóc Đan Trường mặc quần ống loe, trong lớp tao thằng nào con nào cũng ăn diện. Nên nguyên 1 năm lớp 10 tao chỉ học, sang sân trường YH chơi bóng rổ và về chơi game, đọc sách, tao không thân với bất cứ đứa nào trong lớp. Tụi nó chỉ biết ăn diện chơi bời chẳng học hành cc gì, so với nhóm của tao ở Đà Nẵng thì như 1 đám trẻ trâu, tao tưởng tượng như trong lớp toàn là những thằng Đạo và những con Trinh.

Thường người ta nói đầu óc ngu si thì tứ chi phát triển, nhưng tao thấy cái lớp đó ngu si mà tứ chi cũng không phát triển luôn, tao thất vọng toàn tập. Năm đó chỉ mình tao trong lớp là học sinh giỏi. Mỗi lần bầu cử là Thầy chủ nhiệm kêu tao làm lớp trưởng hay bí thư gì đó nhưng tao từ chối thẳng thừng. Tao lấy lý do là không có kinh nghiệm. Tao chỉ chơi xã giao với mấy đứa trong lớp chứ không thân với ai, tao chỉ thân với 2 thằng bạn mà tao gặp lúc đi chơi bóng rổ là thằng Linh và thằng Thiện, 3 thằng đi đâu cũng đi cùng ví dụ như đi chơi Half-life, chơi đế chế ( thời đó chơi mạng LAN cũng khá phổ biến)

Phải đến cuối năm lớp 10 thì tao mới đỡ buồn vì lúc đó đã có Internet, có Yahoo, có websex… Tao đã có thể chat với tụi bạn cũ qua Yahoo. Một thằng dậy thì sớm và chịch sớm như tao phải dồn nén lâu ngày dẫn đến tự kỷ nhờ có những thứ đó nên lúc đó cũng đã có thể vui hơn.

Đến đầu năm lớp 11 thì tao bắt đầu quen đường sá và quen dần với văn hóa. Tao đã tự đạp xe đi loanh quanh Hà Nội, tao đăng ký học thêm ở Kim Mã lúc đó có thầy T dạy toán rất hay. Và đó cũng là lúc tao gặp Hải Anh, mối tình cấp 3 của tao ở Hà Nội.

Con đường đó và Hải Anh là lý do tao hòa mình vào Hà Nội, cũng là lý do để tao đi học chăm chỉ hơn. Tới giờ thì đường Kim Mã vẫn là con đường mà tao thích nhất Hà Nội, nhất là mỗi lúc Hà Nội vào mùa đông. Nhưng trước đó, người làm tao thoát ra sự tự kỷ chính là bà dì của tao, dì Ngân, nhưng tên ở nhà là tên Si, nên tao hay gọi là dì Si

Nay nhà có ai mà nấu đồ ăn nhiều vậy mẹ? – Tao thấy lạ nên hỏi
Ah, dì Si, con của dì Tuyết ( bà Tuyết là dì của mẹ tao) từ Vũng Tàu ra công tác nên ghé nhà mình
Ủa có phải dì Si giàu giàu có mấy đợt về quê ghé nhà mình không?
Đúng rồi, còn nhớ là giỏi đó – Mẹ tao nói
Dì Si làm dầu khí ở Vũng Tàu, đợt đó dì lên chức gì đó nên ra Hà Nội công tác, biết được nhà tao chuyển ra Hà Nội nên tới ở ké luôn cho vui. Tao vẫn còn ấn tượng với dì Si vì hồi nhỏ dì giàu có sang chảnh lắm, về lì xì Tết cho tao rất nhiều, nhưng lâu rồi không gặp nên không nhớ mặt

Tối hôm đó mẹ tao nấu cơm xong, cả nhà ngồi coi tivi

“ Ring” chuông cửa reo- mẹ tao ra mở cửa
Lâu ngày quá em, trời ơi dạo này đẹp ra đó – 2 người tay bắt mặt mừng, do nhà tao lâu ngày rồi không có khách đến
Vào nhà đi – Bố tao ra xách va li cho dì
Con chào dì – Tao cũng ra chào
Trời ơi, th Boy đây hả, sao giờ mày to cao đẹp trai vậy, lấy vợ được rồi đó, gặp ngoài đường dì không nhận ra luôn đó
Tao cười hì hì không nói gì – (Gặp dì ở ngoài đường tôi cũng đâu có nhận ra)
Dì Si hơn tao 10 tuổi, tao 16 thì dì lúc đó tầm 26. Lúc tao gặp thì dì thi mặc cái váy liền quần màu kem. Dì chỉ cao tầm 1m5 – 1m55 thôi, người gầy mình dây, đứng tầm tới ngực của tao lúc đó, mông và vú đều lép nhưng nhìn rất sang chảnh quý phái. Da của dì trắng phau, mặt thon thon, mũi cũng cao và cười rất tươi vì 2 hàm răng dì đều tăm tắp. Dì Si bị cận nên đeo kính.
Em ở đây 1 tuần có phiền anh chị không? – Đang ăn cơm thì dì Si hỏi
Trời không sao, nhà còn phòng trống mà – Em ở bao lâu cũng được
Boy có phiền không? – Dì hỏi tao
Phiền gì đâu dì – Tao trả lời trong vô cảm, đúng là ban đầu nhìn dì Si mình dây vú lép không phải gu của tao…
Còn nữa…

0 0 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 181.5 K lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x