Đăng lúc: 21:05 29-05-2020

Phần 8
Sự thật là tôi cầm ly rượu lên nhìn nó một hồi, tôi sợ nó mà nó không có sợ tôi. Nhìn mặt tôi lúc đó y như cung nữ bị mấy bà hoàng hậu ép uống thuốc độc vậy đó. Làm “ót” cái hết ly rượu mà thấy vị rượu X. O giờ này đắng chát, cái vị đắng của mấy thằng sắp cho “chó ăn chè” mới thấy.

– Đó, vậy phải ngon không, cỡ này ra đường xưng là em út tao mới không mất mặt.

Ông Hoàng run run cái đùi, hí hớn nói, ông nội này mà xỏ được tôi cái gì là ổng khoái lắm, tại tôi cũng hay chơi lại ổng mà. Thôi nhịn! Bây giờ không đánh lại ổng không có nghĩa là sau này cũng vậy, đợi… 20 – 30 năm nữa ổng già thử coi, tôi xúc ổng liền cho mấy bác xem. Zời ơi, cỡ như ổng lúc đó tôi chấp 2 – 3 người cũng được.

Quân tử là phải như tôi nè, không nên sính cái dũng của kẻ thất phu lúc nhất thời. Khà khà.

Qua thêm vòng rượu nữa tôi chịu hết có nổi rồi, sống chết đòi lên lầu ngủ mấy ổng mới tha cho. Mới lết được vài bước, nghe ông Sơn hú theo “ê thằng quỷ, ráng ngủ lấy sức… lát anh nhờ đi mua mồi nha, đừng có lên đó tự sướng vui, tao mà phát hiện tao méc thằng Lộc cắt ku mày đó!”

Tôi xém xíu bổ ngửa, tưởng đâu quan tâm em út, ai ngờ sai mua đồ. Ai biểu tôi nhỏ tuổi nhất trong cái nhà này làm gì. Haizzz!

Số khổ, số khổ mà!

Tự nhiên lúc này nhớ bà bán nước ở trước cổng trường quá xá nhớ, phải chi giờ mà có bả ở đây, tôi sẽ quát thẳng vô mặt lão “Đậu xanh… rau má” rồi quay sang bả thỏ thẻ “cho 2 ly nha cô!”

Không biết giang hồ chỗ khác có đì em út trong nhà không, chứ nhà này đì 1 cây. Cứ hễ nhậu là “Minh ơi mua đá”, “Minh oi mồi”, “Minh ơi lấy đũa”… thiếu điều dám có bữa đi ỉa xong kêu “Minh ơi giấy chùi đýt!!!”, Chắc tôi giết mấy ổng, đốt nhà rồi vượt biên luôn.

Nhà ông Lộc bự chà bá, có tới 4 tầng. Tầng 1 là cấm cung của ổng, không đứa nào được bén mảng vô ngủ, chắc ở ác quá sợ ngủ chung rồi bị… thông đýt.

3 tầng còn lại thì vô tư đi, mỗi tầng 2 phòng, tivi, nhà tắm, máy lạnh đầy đủ y như khách sạn. Ai thích phòng nào cứ chui đại vô ngủ, miễn không mắc mấy bệnh cấm như là “đái dầm, mộng tinh…” thì ok hết, tại ông nội này cỡ nửa năm mới thuê người đi thay ra giường dọn dẹp mấy phòng tầng trên một lần, nên sợ mấy cha ở dơ qua ngủ lắm. Lỡ mà mấy chả bấy bá gì trong phòng chắc nó ủ mùi kinh khủng lắm.

Mà nói đâu xa, như cái phòng tôi ói đó, tới giờ có cho tiền rồi hăm dọa giết chết chắc cũng không ai dám vô. Nghĩ lại thấy mình bấy bá thiệt, tiện tay, tiện tay!

Tôi lờ mờ thấy cái gì vuông vuông mà dài dài, ây da, có cái núm tròn tròn nữa… cái cửa đây mà, mở cửa lủi vô phòng với bộ dạng như thằng chết rồi. Ngã người tự do xuống giường cái phịch, chả nhớ là mình vô phòng nào ở lầu mấy nữa. Nhưng kệ cha nó, quan tâm làm gì chứ, ngủ thôi.

Phải chi tôi ngủ được là hết chuyện mẹ rồi, nhưng mà ngủ không có nổi!

“Một vật nhúng vào chất lỏng bị chất lỏng đẩy thẳng đứng từ dưới lên với lực có độ lớn bằng trọng lượng của phần chất lỏng mà vật chiếm chỗ. Lực này gọi là lực đẩy Ác – si – mét”.

Những kiến thức được học ở trường đã giúp tôi biết lực đẩy acsimet đang sôi òng ọc trong bụng tôi, nó đang mọi vật trong đó tống ra ngoài… ọe.

Sau tiếng ọe thiệt lớn, tôi nằm vật ra thở hồng hộc trong toilet rồi… ngủ mẹ hồi nào không hay.

Cũng không biết là bao lâu nữa, tôi lờ mờ tỉnh dậy, cố mở đôi mắt nặng như đeo chì lên, vì tôi nghe loáng thoáng ngoài kia có người. Cũng phải cỡ 5p sau tôi mới tỉnh hẳn lại được, nghe mùi chua tanh lòm từ mồm xộc lên sau cơn thổ tả làm tôi suýt chết. Nếu mà chết thiệt chắc sách sử sẽ lưu danh tôi như một người đầu tiên chết vì tự ngửi mùi hôi trong mồm mình!

Ui cha! Công nhận bản thân mình là một người vô cùng ngăn nắp và lịch sự, không ngờ vô toilet ói mà còn vô thức đóng cửa toilet lại, thiệt tự hào quá sức tôi ơi. Chớ mà không đóng cửa dám cái mùi này ám vô phòng máy lạnh chắc ra ngủi rồi ói tiếp tập 2 quá.

– Anh… từ từ nè, để đó em!

Ui cha… Cái lồng gì thế, bộ thằng ông nội nào chui vô phòng mình bật phim sếch hả, sao nghe cái giọng con nhỏ kéo nhừa nhựa như khiêu khích mấy cái lỗ tai đàn ông quá vậy ta.

He hé mở cái cửa ra coi “đại dâm thần” nào ngon cơm vậy… Á đù! Ông Hà với con Ngân bồ ổng nha.

Lão Hà bá đi mua đồ về hồi nào vậy ta, mà cớ gì bao nhiêu phòng không vô, vô đây chi cho tôi… sướng con mắt vậy trời!

Ông hà đứng cạnh giường, cởi trần để lộ hình xăm đôi cánh thiên thần phủ kín lưng. Mà công nhận bó – đỳ ổng đẹp thiệt, cơ ngực săn chắc, bụng 6 múi nhờ được tập với mấy ông Tiger, remy, XO riết mà gom lại thành một múi.

Bà Ngân bồ ổng ngồi trên giường, cả người chỉ còn bộ đồ lót ren màu đen, làm thân hình con nhỏ đẹp càng thêm đẹp. Không biết con méng này có tập gym không mà trên cơ thể chỗ nào cần lồi thì lồi nhiệt tình, chỗ cần lõm thì lõm hoàn hảo luôn. Tóm lại là 4 chữ thôi: Bá cháy bọ chét!

Hai tay bả với lên lưng quần tháo cọng dây nịt ra, rồi với một động tác nhanh chóng và thuần thục, bã tiễn cái quần jean và quần lót của ổng về với gót chân. Cây hàng của ổng bật ra thiếu điều xém đập vô trán bả, mà nhìn cây hàng của ổng làm tôi liên tưởng tới một loài cá kỳ lạ mà có lần được nghe nói.

Con CÁ CHÀ BẶC!!!

Nhìn con Cá của ổng làm tôi tự ti hết có biết, nó dài cỡ chừng 20 phân, to gần bằng cùm tay của bà Ngân. Tôi đứng trong toilet dòm lăm lăm, bấy lâu nay cũng tự tin hàng họ của mình lắm chứ. Thằng nhỏ trắng trẻo, đẹp trai, gân guốc lại còn lắm lông.

Thế mà giờ chỉ muốn lôi thằng nhỏ trong quần ra mắng một trận té tát “Mày nhìn đi, con nhà người ta cỡ bằng xúc xích xông khói mỹ, còn mày nuôi ăn mập thây mười mấy năm mà giờ chỉ bằng cây xúc xích vissan là sao hả… hả?”

Thôi quay lại với nữ diễn viên chính đã, việc nhà để xử nội bộ sau. Con ghệ ổng cúi đầu, he hé cái môi anh đào nhỏ nhắn xinh xinh hôn lên con Cá, cái cặp môi của bả phải nói là quyến rũ vô cùng, đầy đặn, mọng nước như Angelina jolie. Nhưng ổng thì không có giống Brad pitt chút nào hết, họa chăng thì có hơi giống Minh béo phiên bản lỗi!

Bác nào hay theo dõi kênh”Đít cô ve ry” chắc có coi cảnh mấy con rắn săn mồi ăn ếch nhái. Tụi nó há cái miệng nhỏ xíu ngoạm lấy con ếch rồi nuốt dần từng tí một. Cái cảnh đó đang tái hiện trước mắt tôi đây nè, con xà nữ kia đang bú mút từng phân thịt của con Cá chà bặc. Tới được chừng nửa cây thì bả dừng lại thở, xem chừng con cá chà bặc này khó ăn dữ lắm ah nha.

Ông Hà mắt nhắm nghiền, mặt phê như con tê tê, hai tay nắm lấy đầu bà Ngân mà xoa xoa. Rồi bất chợt ổng túm tóc bả, ấn nguyên cây hàng tọng vô cuống họng làm bả trợn trừng con mắt, hai tay quơ quơ đánh lia lịa vô đít ổng nghe “Bộp bộp”.

Tôi dám chắc mấy thằng bán dưa hấu ngoài chợ mà nghe được sẽ giơ hai ngón tay cái lên mà khen đáo để “Dưa này đặc ruột bao ngon luôn nhe cô bác!”

Hổng chừng để vậy thêm 30s nữa là ông Hà với tôi bị đi tù thiệt àh, tội của tôi là đứng coi nạn nhân bị sặc “cu” chết mà không can thiệp, vô tù dám bị mấy thằng trong đó ký sưng đầu vì cái tội ngu lắm nè.

Cũng may ông Hà qua cơn nứng sảng, thả ra cho bà Ngân thở. Lúc này nhìn bả tội ghê, bả đớp từng ngụm không khí như cá tra đớp… đớp gì mấy bác biết rồi đó, tôi không dám nói đâu, sợ mấy đồng chí đang ăn cơm với cá tra nguyền rủa lắm.

Vậy mà bà Ngân cũng không nói gì, ra vẻ cam chịu chiều bồ lắm. Bả mút say sưa như nghệ sĩ saxophone thực sự. Được chừng 5p nữa bả nhả ra kêu ổng nằm lên giường. Ông Hà được cái cũng ngoan ngoãn lắm, nghe lời bả leo lên giường nằm ngửa ra co hai chân lên rồi lấy tay đỡ dưới khớp gối.

Ủa, ủa, mà sao kỳ vậy, cái tư thế này quen lắm ah, nhưng không phải tư thế đàn ông hay dùng, đừng nói hai đứa đổi vai để bả thông ổng nha, tôi xỉu thiệt ah. Coi mấy cảnh biến thái vậy hại hai con ngươi lắm!

Hóa ra không phải ổng bả biến thái mà do suy nghĩ của tôi biến thái thôi, cái tư thế này là để dọn bể phốt. Bà Ngân nửa quỳ dưới đất, cắm mặt vô háng ổng mà bú liếm. Cái lưỡi hồng hào của bả ngoe nguẩy từ bắp vế non của ổng rồi đưa dần lên háng, ổng xem chừng nhột nhạt lắm nên hai chân run run như sắp ngất.

Cái miệng nhỏ của bả dừng lại ở lỗ đít ổng mút nghe chụt chụt, bả đẩy nguyên cái lưỡi dài chui vô cái lỗ hậu làm ổng giật người xuýt xoa “Em làm anh sướng quá Ngân ơi!”

Bả nghe vậy càng nhiệt tình dọn vệ sinh cho ổng, mấy người công nhân ở sợ vệ sinh thành phố mà thấy thái độ làm việc của bả là phải xấu hổ liền, đúng nhân viên mẫu mực luôn.

Dường như cảm thấy đủ, bà Ngân trườn lên người ổng la liếm hai đầu ti thâm sì sì như môi mấy thằng nghiện thâm niên. Chưa dừng lại ở đó, bả tiếp tục hướng người lên, hai chân quỳ dạng háng trên đầu ổng mà rên rỉ “Mút cho em đi anh, em thèm quá rồi”.

Đúng là trên đời cái gì cũng có qua có lại, hồi nãy ổng cho bả ăn “cá”, giờ bả trả lại cho con “sò” lông. Menu của quán hôm này phục vụ toàn hải sản ta!

Mà con sò này chắc phải ngon lắm, tôi nghe thấy tiếng húp sùm sụp, cả tiếng mút mát vang dội nữa. Đứng trong nhà tắm mà nghe thòm thèm hết sức, tính lò đầu ra kêu “anh ơi chừa tí cho em ăn dặm với!”, Mà sợ ổng chém đầu thị chúng nên thôi.

Từ toilet nhìn ra, tôi chỉ thấy được bà Ngân ngồi lên mặt ổng, xoay lưng về phía tôi, nhờ vậy tôi mới thấy bà Ngân này có cái vòng 3 tuyệt hảo như sủi cảo quận 5. To tròn vành vạnh, săn chắc đầy tính đàn hồi. Cái mông này theo như ông bà hồi xưa phán thì là “Cứ đụng vô là đẻ”.

Lúc nãy thấy ổng ăn mồi dữ lắm mà bộ chưa no hả ta, ăn con sò này 10p rồi đó nha. Ghiền hải sản mà đó giờ giấu bây!

Như nghe được tiếng lòng của tôi, cuối cùng lão Hà bá cũng vật bà Ngân xuống giường, hai tay ổng nhào nắn vú bà Ngân không thương tiếc, bả thì cứ rên rỉ, uốn éo người như con rắn nhỏ. Vú bà Ngân trắng, phải nói quá trắng luôn, hai đầu ti hồng ươm như gái mới lớn, tôi đoán chắc có đi phun hồng đầu ti, chớ lão Hà này nãy giờ thấy xài hao hàng quá, dễ gì giữ màu tự nhiên được với cái miệng ám mùi thuốc lá quanh năm của lão.

Bà Ngân oằn người một cái như nín thở đón nhận cú đâm lút cán của ông Hà, con Cá chà bặc đã bị con sò lông thôn tính thành công. Bà Ngân rên hừ hự vì bất chợt bị xâm phạm vùng kín “Chết em rồi anh ơi, thốn quá ah”.

Câu đó chả có tác dụng cái vẹo gì với mấy thằng xỉn đang “nắng cực” hết ah, ông Hà nghe vậy càng nhấp khí thế, ông ấy nhấp nhanh mà lại rất đều, không biết ổng phải robot không mà lực quá vậy ta?

Ông đổi kiểu liên tục, nào là”chú tiểu đẩy xe rùa, chó đái hàng rào, vác cày qua núi…” tất cả được ổng thực hiện hết sức bài bản và đẹp mắt. Tôi mà là chức sắc cao cấp của bộ thể thao là nhất định tôi tuyển ổng đi thi seagame môn “Đụ sport” liền, bảo đảm vô địch đông nam á.

Đảo hết một vòng, ổng quay lại với tư thế doggy, không biết ổng lúi cúi thế nào mà tự nhiên bà Ngân rú một cái kinh thiên động địa, làm tôi đứng trong nhà tắm suýt té nhào đầu vô bồn cầu.

“Hự… anh ơi lộn rồi… cho vô đó chết em rồi… hự… ự…” Bà Ngân lấy tay cào muốn rách cái drap giường, mặt quằn quại như chơi thuốc. Thì ra cha nội kia xỉn quá đâm lộn vô cái lỗ thải đồ ăn của bả, làm bả tru chư chó sói đêm trăng tròn vậy.

Tôi đứng ở trong mà còn thấy thốn thốn ở đít dùm bả, không biết cha nội này xỉn thiệt hay cố tình nữa trời, cũng dám thằng chả cố ý lắm àh.

Quan sát thêm chút nữa thì tôi biết ổng giả bộ say để phá trinh lỗ đít bả chắc luôn, thấy ông Hà ngưng một tí rồi cũng nhấp đều đều vô đít bả với cái mặt khoái trá hết sức dâm tiện. Bà kia coi bộ cũng quen rồi đâm ghiền cảm giác lạ, bả bớt quằn quại hơn hơn nhưng vẫn rên rỉ banh nhà lồng chợ “Ư… nhẹ nhẹ… anh ơi… ư… em… em… em…”

Bà Ngân cứ ca cái điệp khúc em… em hoài mà không thốt ra được câu kết, tôi nghi bả định nói em sướng nè, mà chắc sợ ổng nứng bạo lên công phá banh chành cái cửa sau của bả là táo bón cả tuần chứ không phải chơi ah nhe. Bất kỳ ai bị nhét nguyên trái bom B52 vô đít cũng có xác suất bị bón kinh niên cao lắm.

Nhấp được chừng mấy chục cái nữa thì thấy ổng gồng cứng người, đâm vô con sò ướt nhẹp của bả bắn ầm ầm như súng phòng không của quân đội. Bà Ngân không rên nữa… mà chuyển qua cắn luôn cái gối vô miệng rồi đổ gục xuống nệm mà tận hưởng cơn sướng nóng hôi hổi đang chảy trong âm đạo co bóp bên dưới. Chiêu này giang hồ gọi là “Nhất kiếm loạn tử cung” nè!

Chết cha, xếp hình xong thế nào bà nội này cũng phải vô toilet rửa ráy nè. Tưởng tượng bả mở cửa bước vô mà ngó thấy bản mặt coi sếch chùa của tôi rồi la toáng lên một cái là coi như tôi xác con mẹ nó định với ông Hà luôn. Ổng điên lên đập một trận rồi thông đýt tôi thì chắc tôi chớt!

Giờ sao đây??

Lấy hết can đảm ngó ra cái nữa, tôi thấy bả đang trần truồng hướng nhà tắm chuẩn bị bước vô. Cái mặt tôi lúc này xanh mét, muốn khóc mà không có nước mắt.

Hức… má ơi, xuân này con không về nhe má!

Tôi nín thở chờ đợi viễn cảnh đen tối nhất sắp xảy đến với mình, cánh cửa toilet bật mở ra, một thân hình gợi cảm với nước da trắng mơn mởn xuất hiện án ngữ ngay lối vào.

Cái khó ló cái khôn, tôi nhớ lại một thuật pháp tàng hình siêu đẳng của ninja có lần coi trên tivi. Lấy hai bịt mắt mồm râm ran “mình không thấy ai… thì cũng không ai thấy mình!!!”

Sẵn đây cảnh báo với các bác luôn, sau này có coi cái gì trên tivi thì đừng học theo nhé, toàn chém gió thôi chả có tác dụng cái vẹo gì hết đâu, bằng chứng hả? Tôi nè!

Bả liếc tôi một cái, nhưng trong mắt bả tôi nhận ra không có cái sự ngạc nhiên nào hết ráo. Bả nhìn tôi nhoẻn miệng cười một cách nham hiểm nhất có thể, “Anh Hà oiiiiii…”

Chúa ơi con về với người đây! Tôi rụng rời chân tay xém tí té lật gọng với tiếng kêu của bả, giờ phút này tiếng hét đó y như tiếng kêu của tử thần vậy.

“Sang phòng bên kia lấy dùm em khăn tắm nha, bên này không có!” Bả bước lót tót vô phòng tắm rồi đóng cửa cười hả hê vì hù được tôi xanh dái hết trơn. Ông Hoàng cũng chiều bả, lê tấm thân tàn đi ra khỏi phòng.

Tôi thở phào một cái, nãy giờ nín hơi hít vô mà hồi hộp quá nên quên thở mẹ nó ra, giờ người nhẹ như mới đi ị xong. Nhưng chưa gì hết tôi lại nín thở tập 2 với câu nói của bả “Cưng nha, dám ở trong này rình anh chị, chị méc anh Hà cho coi!”

“Con lạy mẹ. Mẹ ăn gì ngồi ngay ngắn đi con cúng cho, đừng hù vậy tội con!” Tôi tính nói vậy nhưng mà thấy không ổn, xuống nước kiểu đó bả càng uy hiếp tới cùng nha.

– Không có đâu, cái này là tại anh chị nha. Phòng này em vô trước đó, mà tại em xỉn quá, vô toilet ói xong ngủ gục luôn, anh chị vô hồi nào em có hay đâu. Lúc tỉnh lại thì thấy anh chị đang… đang… sinh hoạt, nên em mới trốn luôn trong này mà!

Tôi tính nói thấy anh chị đang “đụ”, nhưng sợ bả vả xéo háng nên đành lịch sự vậy. Bả lườm lườm tôi một hồi rồi thản nhiên nói “thôi em đi ra lẹ đi, anh Hoàng quay vào là em chỉ có nước nhảy cửa sổ thôi đó!”

Chỉ chờ có vậy, tôi như tử tù có lệnh ân xá thả tự do… từ lầu 5 của chủ tịch nước, ba chân bốn cẳng chạy vù ra khỏi phòng tắm. Đang thi triển lăng ba vi bộ như Đoàn công tử thì xém chút ngã chổng háng vì tiếng nói vọng theo “Hôm khác cưng phải cho chi xem lại mới huề nha!”

Thề luôn, ở đây mà có cái bàn thờ ông địa là tôi ba quỳ chín lạy thỉnh bả vô đó ngồi ăn chuối xanh liền, tính quay lại nói “dính vô chị chắc ông Hà đem em đi câu sấu quá”, nhưng sợ nhìn bả đang nude bảo vệ môi trường chịu không nổi nên chạy luôn cho lành.

Qua một phòng khác ở tầng trên, tôi nằm phệt người ra, cơn say rượu cũng biến đâu mất tăm, giờ tỉnh như sáo luôn ngủ gì nổi nữa. Ngó cái đồng hồ thấy điểm 11h, tự hỏi giờ này em đang làm gì, có nhớ tôi không? Mà chắc là không rồi, vì nếu có em đâu có nói dối để tránh tôi đêm giáng sinh thiêng liêng này chứ.

Tự nhiên thấy ngột ngạt quá, tôi bật người dậy với ý định ra đường lượn một vòng, sẵn mua gói thuốc hút cho đỡ nhạt mồm. Xuống tới tầng trệt thì thấy mấy cựu chiến binh cũng bộ dáng ngà ngà say như hồi nãy, nhưng không có vẻ gì là sắp gãy cánh hết, phục mấy ổng thiệt.

Mượn tạm con “ếch hát” của lão Hà, chìa khóa thằng chả treo ngay tủ lạnh, không lấy hơi phí. Rú ga vèo ra khỏi con hẻm nhỏ, tôi bất giác chạy chậm lại, ngắm nhìn đường phố đông đúc, tiếng nhạc thánh ca vang lên từ những ngôi nhà theo đạo, người người tay trong tay sáng bước đón giờ phút giáng sinh an lành, không khí Sài Gòn đêm nay hệt như Đà Lạt vậy.

Cái lạnh này sẽ sưởi ấm thêm cho những cặp tình nhân đang có nhau hạnh phúc, nhưng chắc chắn sẽ tàn nhẫn hơn với những người cô đơn hoặc đang mang tâm sự như tôi đây. Gió lạnh tạt vào người từng đợt, cơn gió len lỏi vào sâu trong tim, tìm đến chỗ mềm yếu nhất trong tôi mà bơi móc cảm xúc.

Tôi đi trên đường mà đầu óc chỉ nghĩ về em, rồi bất giác trong vô thức, tôi nhận ra mình đang dừng trong con đường ở ngã ba đối diện hẻm nhà em. Nhà anh Lộc và nhà em gần nhau, chỉ khoảng 5 – 6 phút đi xe. Tôi dừng xe gạt chống, móc gói ba số ra hút một điếu.

Đứng như tượng gỗ, ánh mắt tôi cứ hướng vô con hẻm tăm tối, leo lắt chút ánh đèn vàng từ ngoài đường hắt vào, khiến tôi nhớ em đến da diết. Mấy lần tính đánh liều vào nhà kiếm em, nhưng tôi sợ, sợ mình biết rằng em không có mặt ở nhà lúc này như đã nói. Thà tôi cứ tự dối mình rằng em ở trong kia, quây quần cùng gia đình bên bữa tiệc giáng sinh sẽ thấy nhẹ lòng hơn.

Còn đang chìm trong dòng suy tư vô định, chợt thấy ánh đèn pha từ chiếc xe nào đó rọi thẳng vô hẻm. Một cặp nam nữ đang chở nhau trên chiếc attila đỏ quẹo vào, người nữ mặc váy đen, áo hai dây trắng, đội chiếc nón bảo hiểm lưỡi trai hồng có dán hình con hello kitty phía trên.

Mắt tôi nhòe đi, người lung lay như sắp ngã, trời đất quay cuồng như muốn sụp đổ, tay tôi run rẩy đến độ không còn giữ nổi điếu thuốc trên tay. Cái nón này chính tay tôi mua tặng em, và em là người dán hình decal con mèo lên đó, làm sao không nhận ra cho được.

Em ngồi phía sau gã trai xa lạ kia, một tay ôm eo thắm thiết, một tay cầm ly nước uống, gương mặt em ra chiều hạnh phúc lắm, một thứ hạnh phúc thật mỉa mai với tôi, vì người mang đến cái hạnh phúc bừng sáng đó đâu phải tôi, người bạn trai của em!

Chua xót, chua xót đến cùng cực, tôi đến với em bằng tất cả niềm tin, tình yêu nồng nàn của tuổi trẻ, em là người đầu tiên tôi yêu bằng cả trái tim như thế, vậy mà em đành lòng mang sự dối trá tàn nhẫn của người đời vào phá tan thế giới màu hồng mộng mơ mà tôi dựng nên bằng sự khờ khạo và mù quáng.

Tôi nhớ có người đã nói rằng bạn sẽ có tất cả khi bạn có một thứ gọi là tất cả. Tôi từng gọi em như thế “em là tất cả của anh!”. Nhưng giờ đây tôi muốn đặt bút viết thêm một câu phía sau rằng “bạn cũng sẽ mất tất cả khi cái gọi là tất cả đó rời xa.”

0 0 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 102.5 K lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x