Đăng lúc: 22:09 20-09-2021

Việc của trưởng bản tao chỉ kể sơ sơ thôi nhé, chi tiết (nếu có thể) tao sẽ kể trong một topic khác và ở một mục khác và dưới một cái nick khác (mới toanh). Thằng nào nhận ra là tao thì nhận, không nhận ra thì thôi, coi như đọc một câu chuyện mới. OK???

Tiếp:

Vứt cái balo vào trong cốp xe, tao khoác cái áo da nàng mua lên người cho đỡ lạnh rồi mở cửa trèo lên ghế phụ. Trong xe khói vãi lồn khói. Trưởng bản nãy giờ chắc ngồi đốt thuốc cuồng nhiệt.

– Rét vl anh nhỉ.
– Mày sắp hết rét rồi còn gì.
– Haizzz …
– Nay sao? Lin ngạc nhiên không?
– Chuyện đấy em kể anh sau. Việc của anh giờ tính sao?
– Chiều nay anh ngồi với ông già (Bố tao) cả chiều. Cụ thể thì tuần sau mới có thông tin. Nhưng chắc chắn sắp tới thằng V trên bộ xuống thay anh. Anh bị điều lên bộ. Mà nay biết mày về thẳng HN, chú N (bố nàng) có nói gì không?
– Không anh. Hình như cái gì ông cũng biết hết.
– Ừ. Dcm. Ông X tới đây chắc rồi cũng đéo được yên với nó.
– Ai anh?
– Thằng V và ông P (Khi đó đang là thứ trưởng). Dccm.

Trưởng bản chửi thề rồi nện tay xuống giữa vô lăng mấy phát liên tục làm cho còi kêu inh ỏi. Chắc ông nghĩ ngợi rồi thì ức chế nhiều lắm. Tối đó tao với trưởng bản quay về tập đoàn mang đống hồ sơ ra ngồi xem lại xong rồi lôi chai rượu tây của lão ra uống tới tận đêm khuya mới về. Hà Nội lạnh buốt.

Tao về nhà tắm rửa rồi leo lên phòng. Giờ mới sờ tới điện thoại để đọc các tin nhắn của nàng. 12h đêm, không biết nàng đã ngủ chưa. Tao leo lên sân thượng nhà nàng rồi đứng nhìn quanh thành phố như một thói quen ngày xưa. Cũng lâu lắm rồi. Có lẽ đêm nay là đêm cuối cùng tao đứng ở đây cô đơn một mình. Một chút hạnh phúc ùa về làm tao phấn chấn. Móc điện thoại ra, tao bấm số nàng rồi ấn nút gọi. Giọng nàng nhỏ nhẹ:

– Anh.
– Em ngủ chưa?
– Em chưa, em đợi anh mà. Sợ anh bận việc nên em hông gọi. Anh mệt hông? Công việc giờ sao rùi anh?
– Việc trên tập đoàn vẫn chỉ vậy thôi. Anh vừa mới về, nhớ em …
– Thiệt hông? Hiii
– Anh nhớ em. Đang đứng một mình ở trên sân thượng nhà em.
– Thiệt hở, vẫn còn bít lối sang thiệt lun hở.
– Ừm, em đi, anh vẫn sang đây và đứng thế này. Nhớ thật.

Sau câu nói của tao nàng im lặng một hồi lâu. Thấy nàng không nói gì, nên tao hỏi nàng:

– Em sao thế.
– Hông sao.

Nàng lí nhí và ngọt ngào:

– Em thương anh. Ngoài đó lạnh lắm phải hông (Nàng sụt sịt). Em xin lỗi,
– Ừm… Em về là được rồi.
– Em về rồi, và sẽ không bao giờ làm anh buồn nữa.

Tao thấy hạnh phúc và ấm áp ở trong lòng. Vậy là những ngày song gió của tao đã qua thật rồi. Cuộc đời này, đúng thật sẽ không lấy hết hoặc là cho ai tất cả cái gì. Tao ngẫm lại một năm song gió đã qua rồi thấy thanh thản trong lòng.

Các bạn ml ạ, thật sự, nhiều khi yên ổn và thuận lợi quá cũng sợ, vậy nên những lúc như thế tao hay nghĩ tới cái mà người ta gọi là chừng mực để mình không bị cuốn đi. Rồi lại tự hỏi “không rõ là giờ mình đang đi vay (cái bình yên này) hay là đang được cuộc đời trả nợ. Nếu là đi vay thì ắt có ngày mình phải thu xếp mà trả nợ đời”. Thế nên thuận lợi hay khó khăn, thịnh vượng hay suy thoái với tao nó là một chuyện bình thường ở trong cuộc sống. Cách ứng xử tốt nhất là đối mặt và suy nghĩ tích cực để xử lý chứ đừng trốn chạy hay là đổ lỗi cho ai. Sang hèn trong kiếp nhân sinh, buồn vui sướng khổ, thường tình thế thôi. Ngẩng mặt lên mà đón nhận. Một cú tát lệch mặt hay một cái thơm vào má ngọt ngào thì cũng chỉ có một mình mình cảm nhận được thôi, người ngoài họ chỉ nhìn thấy chứ họ không thể cảm nhận được bất cứ một cái con cặc gì đâu. Thế nên dù cho có tệ đến mấy thì cũng chả có éo gì mà phải ngại. Đường thương đau đày ải nhân gian, ai chưa qua chưa phải là người cơ mà. Hãy kệ con mẹ chúng nó đi. Nhớ nhé.

– Nay mệt rồi, anh xuống ngủ sớm đi nhe.
– Ừm. Anh xuống đây.
– Dạ.
– Em cũng ngủ đi nhé.
– Dạ.…. Anh ơi
– Sao thế?
– Em yêu anh… em nhớ anh nữa.
– Heeee. Gì nữa không, để anh đi xuống.
– Còn nữa.
– Gì?
– Mấy bữa nữa là được ôm anh ngủ rồi. Hiiii
– Chỉ vậy thôi à.
– Ừm. Vậy thui. Vậy là đủ rùi. Hiiii.
– Thiếu mà.
– Thiếu gì thì kệ anh nhe. Em hông bít đâu.

Tao nhắn thô thiển:

– Thiếu mùi bướm em.
– Thấy nàng không repl. Tưởng nàng ngủ quên hoặc là ngại ngùng. Nên tao đi xuống. Vừa nằm xuống giường thì nàng nhắn lại.
– Em cũng nhớ anh. Tuần sau nhe.
– Heeee. Tưởng em ngủ rồi.
– Nhớ anh, ngủ hông nổi lun.
– Nhớ gì.
– Nhớ anh.
– Nhớ gì nữa?
– Hông nói.
– Nói đi.
– Hiiiii. Anh ngủ đi hông có mệt.
– Không cười. Nói đi rồi anh mới ngủ.
– Nhớ nhe. Ngủ lun nhe.
– Ừm.
– Nhớ mùi của anh.
– Là mùi gì.
– Mùi thơm.
– Cái gì thơm.
– Nách anh, ngực anh, …
– Gì nữa.
– Thui ngủ đi, nói ngủ mờ.
– Gì nữa.
– Mồ hôi lúc đó của anh… Hiiii. Thui ngủ nhe.

Nàng nhắn làm tao thèm chảy cả nước. Tính thẩm du dăm mười cái mà thôi, cố đợi thêm vài hôm nữa nàng ra để dành tất cả vào trong người nàng.

Sáng nay chưa tới 6 giờ bà già đã lên trên phòng đánh thức tao dậy. Sau nghi lễ quan trọng nhất là chửi câu cho mát dạ hả lòng bà già hỏi tao hôm qua mày đi ăn cứt ở đâu mà tới đêm muộn với về. Tao ậm ừ rồi lại ngủ tiếp, nằm thêm lúc nữa tới khi ông già sai bà già lên gọi tao xuống lần nữa thì tao mới nhấc chân bươc ra khỏi cái giường. Đi ngủ trong tình trạng chim cửng mệt vcl.

Tao xuống dưới nhà và ngồi đối diện ông già. Ông già nói lại chuyện tới đây tập đoàn sẽ có thay đổi. Và hỏi lại tao xem “Ý tứ của mày thế nào? Đi hay ở?”. Thật sự với tao lúc này thì đi cũng được mà ở cũng chả sao, nên tao nói ở lại tập đoàn thêm một thời gian nữa xem sao rồi tính tiếp. Ông già cũng chả nói gì.

Sau chuyện công việc, tiện thể tao nói luôn chuyện của tao với nàng.

– Bố mẹ. Sang tuần con dẫn người yêu về ra mắt.

Ông già thì rất bình thản, kiểu như biết mọe hết rồi ấy. Còn bà già thì mắt tròn mắt dẹt nhìn tao. Rồi bà còn sốc nặng hơn khi tao nói nàng chính là người tao sẽ dẫn về ra mắt vào ngày thứ 3 tuần sau. Bà già mừng lắm, cư xử với tao khác hẳn mọi ngày. Còn ông già thì dường như đã mừng từ lâu lắm rồi nên giờ cảm xúc đã được lắng lại chứ không bung xõa hết cả ra ngoài như bà già tao . Những ngày sau đó, bà già kêu thêm bà dì và thêm luôn đứa em họ tới nhà dọn dẹp để chuẩn bị đón đoàn nhà gái tới thăm cho thật tươm tất. Ở bên nhà nàng, cô Ba biết chuyện thì cũng dọn dẹp, lau chùi tất cả ngóc ngách trong nhà. Làm cho không khí thi đua không những khẩn trương mà còn tấp nập vô cùng.

Thứ 2, sau khi giao ban, tao với trưởng bản lại xuống café. Hôm nay ở trong cuộc họp, cả lão và phó tổng X đều nhập vào vai những người trầm lặng, việc lão sắp chuyển lên bộ đã râm ran ở trong tập đoàn vì thế khi họp mọi người đều ngồi lặng im. Phó tổng X phát biểu vài câu ẩn ý sắp tới tập đoàn có nhiều thay đổi ở đầu cuộc họp rồi ngồi lặng im để nghe báo cáo. Trưởng bản bình thường mỗi ngày đầu tuần là lại sẽ có một bài úy lạo tinh thần anh em, nhưng nay thì không. Tao biết lão buồn, nhưng giờ thật sự rất khó đề mà cứu vãn. Những ngày cuối cùng của lão ở trong tập đoàn thật sự nặng lẽ vô cùng. Làm cho một vài anh em bắt đầu cảm thấy hoang mang. Nhất là những đứa vào đây dưới dạng bảo lãnh của lão ngày xưa.

Thứ 3 nàng ra. Ông già đi họp, bà già dậy sớm ra chợ mua hoa. Còn tao sau khi thể dục vài vòng thì về tắm rửa, ăn sáng rồi lấy xe chạy ra hàng nhẫn cưới. Đang ngồi trên xe đi ra Nội Bài thì thấy số lạ gọi vào. DCM nước Úc. Tổ sư cụ Long ca. Cuối cùng thì hắn cũng gọi cho tao sau gần 1 năm biệt tích. Chắc đang nghỉ mệt sau khi lùa gần 1000 con Kanguru ra đồng.

– Chou hở.
– Không phải. Chou chết cmn rồi anh Long ạ.
– Đụ mẹ. Mi hiểu cho tau. Tau xin lỗi nha. Nghe ông bà già nói chuyện là tau mừng rồi. Cảm ơn mi nhe Chou. Nghe con Lin nói, độ ni mi rắn rỏi lắm phải không?
– …
– …

Sau cuộc nói chuyện tao thở dài cái phùuuu… , cuối cùng thì mọi thứ cũng đang được sắp xếp lại vào những vị trí cũ của nó. Long ca trước giờ luôn sống thật lòng với tao. Tao biết việc hắn lặng lẽ ra đi cũng là vì em gái lão mà thôi, huống hồ em lão lại chính là người tao yêu, vậy nên tao cũng chẳng trách lão nhiều. Hôm nay, có lẽ sau khi nắm được thông tin tao vẫn bình thường thì lão mới cảm thấy nhẹ lòng để mà liên lạc với tao.

Khoảng 10 giờ kém thì nàng cùng với bố mẹ đẩy xe hành lý đi ra. Nàng mặc váy trắng và đẹp khủng khiếp. Nhìn nàng tao hiểu, thần thái ngày xưa nay đã come back thật sự và nhập vào nàng. Nàng nhìn tao cười rồi kéo mẹ nàng chỉ về phía tao. Đôi hàm răng trắng cùng nét mặt xinh làm sáng cả một cái góc nhà ga. Mẹ nàng hỏi tao:

– Con ra lâu chưa?
– Cháu ra một lúc rồi cô. Cô bay mệt không?
– Cũng hông mệt lắm con. Lin xách bớt đồ cho Chou đi con.
– Hông. Con mệt. Hổng xách. Hiiiiii

Nàng vừa cười với mẹ nàng vừa quay sang tao chun mũi. Nàng đẹp, nói thật lúc đó có bảo bế thốc nàng lên tao cũng làm được.

Sau khi xếp đồ vào xe, bố nàng lên một xe khác để đi về Bộ, còn tao đưa nàng cùng với mẹ nàng về khu nhà tao.

Đậu xe ở trước cửa nhà, tao xách đồ vào rồi mang đồ đạc cá nhân của nàng đi lên tầng 4. Nàng đi lẽo đẽo theo tao. Vừa đặt đồ xuống nàng tới ôm tao rồi hôn say đắm. Hơi thở thơm phức của nàng quyến rũ khủng khiếp, không chịu được nữa, cả tao và nàng nằm vật xuống giường rồi quấn lấy nhau lút lưỡi chùn chụt.

– Em nhớ anh.

Nàng thì thầm rồi lại vít đầu tao xuống mà hôn ngấu nghiến. Dứt khỏi môi nàng, tao trườn người xuống, kéo váy nàng lên. Tuyệt trần của tạo hóa…

Cái quần lót ren màu trắng tinh khôi ôm trọn đám lông mọc quanh mép lồn. Vạch quần lót ra tao ngắm nghía vài giây rồi xoa nhẹ ngón tay lên chóp hột le đỏ mọng của nàng. Lồn nàng rỉ nước, và rên khe khẽ.

– Anh hôn em nhé.

Nàng không nói gì, khẽ dạng chân ra kéo đầu tao vào. Mùi lồn sao thơm khủng khiếp. Tao đưa lưỡi ngoáy vào giữa khe lồn rồi kéo ngược lên. Nàng khẽ nâng mông rồi rên lên lớn hơn: “Ư… ư… anh… anh… ơi… ư… ư…”. Miệng tao ướt nhẹp dâm thủy của nàng. Đê mê thật sự. Chắc nàng nứng lắm.

Rồi tao và nàng dừng lại khi nghe thấy tiếng cô Ba và mẹ của nàng nói chuyện với nhau ở dưới tầng 3. Nàng kéo lại quần silip, chỉnh lại chân váy rồi kéo đầu tao xuống hôn thêm phát nữa xong rồi mới ra mở cửa. Hơi thở thơm ngát của nàng quện vào cùng với mùi lồn cho tới bây giờ vẫn là một cái gì đó cực kỳ mời gọi và có sức hấp dẫn chết người mỗi khi tao hôn lồn nàng rồi lại hôn môi. Buồi tao cứng ngắc, lồn nàng chắc giờ cũng đang sưng lên vì thèm.

Má đỏ hây hây, nàng dẫn mẹ nàng đi vào trong phòng, rồi lại dẫn bà đi lên trên phòng Long ca. Sau khi sắp xếp đồ đạc cho nàng vào các vị trí trước đây của nàng tao xuống dưới nhà và ngồi nói chuyện cùng với cô Ba. Cô Ba đưa cho tao cái bì thư rồi nói.

– Tôi gửi chú Chou nè. Ông N ổng dặn tui đưa cho chú.
– Cháu cảm ơn cô Ba nhé. Tất cả là nhờ cô Ba đấy.
– Tui quý cô Lin, nên chỉ cần cổ hạnh phúc là tui vui rồi. Giờ cổ như này chắc vợ chồng ông N ổng cũng an lòng.

Mẹ nàng đi xuống, bà nhìn tao rồi nói.

– Con về bên nhà xem có việc gì giúp mẹ con hông. Lát ba Lin về, cô chú và Lin sang nhà con chơi.
– Vâng. Cô nghỉ ngơi chút rồi sang nhà cháu thăm nhà.
– Ừ, con cứ về đi, chút nữa cô sang. Cô cảm ơn con nhìu nha.

Tao về mà trong đầu vẫn còn vẩn vơ mùi lồn của nàng.

Mẹ tao dọp dẹp giờ đã tinh tươm và đang cùng với bà dì rán nem. Vừa rán mẹ tao vừa hào hứng khoe cùng với bà dì về nàng xinh đẹp thế nào. Mẹ tao hỏi.

– Chúng mày có định cưới năm nay không.
– Chắc có.
– Ừ, cưới đi, yêu lâu nó biết cái tính dở hơi của mày nó lại chả chạy mất luôn cả dép.

Bà già cùng với bà di trêu tao rồi cười khoái chí xong lại tập trung nấu ăn. Tao chạy lên phòng dọn dẹp qua loa, đề phòng mẹ nàng lên thăm cấm cung. Đang dọn thì nàng nhắn tin: “Ba về rồi, em cùng với ba mẹ chuẩn bị sang nhe”. Dưới nhà ông già tao cũng vừa mới về. Chắc ông già tao cùng với bố nàng cùng về với nhau.

Rồi người ta đến theo họ hàng đôi bên…

Bố mẹ nàng cùng với nàng sang và ở lại ăn trưa cùng với nhà tao. Mẹ tao thì ưng nàng lắm. Trước giờ vẫn muốn dấm nàng cho tao, nhưng lại sợ nàng không thích. Vậy nên biết tao yêu nàng bà mừng hết cỡ. Sau bữa, trong lúc ngồi uống nước chè, tiện thể nay có đông đủ các cụ tao xin phép luôn sau Tết sẽ cùng bố mẹ tao vào trong đó nói chuyện chính thức về việc cưới xin của tao và nàng. Nàng thì ngồi im, đỏ mặt thẹn thùng, nhìn tao liên tục.

Chiều đó, bố tao cùng với bố nàng lại lên Bộ họp. Ở nhà tao và nàng lái xe đưa mẹ nàng cùng với mẹ tao đi thăm một số danh nam thắng cảnh thủ đô. Tao ngồi cạnh nàng mà con củ cặc không chịu nằm im. Nó liên tục cựa quậy và hướng về nàng. Chắc tại khi sáng, nó được ngửi thấy mùi lồn.

Đậu trước Văn Miếu, mẹ tao dẫn mẹ nàng vào, còn tao với nàng thì ngồi ngoài xe. Kéo kính xe lên, tao lại kéo nàng vào hôn. Vẫn chiếc váy trắng sang chảnh, tao luồn tay xuống, vừa hôn vừa móc lồn nàng. Lồn nàng lại ướt, tao cầm tay nàng đặt vào chim tao, nàng xoa nhè nhẹ ngoài quần, làm con cặc tao cứng ngắc chỉ muốn nổ tung. Nàng thì thầm.


– Tối nay, em hôn nó nhé.
– Bố mẹ thì sao?
– Bố mẹ ngủ dưới tầng 2. Em nhớ anh.
– Sáng nay anh hôn em có thích không.
– Em có… (Nàng thở gấp). Anh làm lồn em ướt hết rùi… ư… ư…

Nói xong nàng lại hôn tao cuồng nhiệt. Phía dưới lồn nàng ướt nhẹp vì những kích thích của tao. Lồn nàng nhiều lông hơn trước, nhưng không quá rậm. Tao vuốt rồi lại móc vào trong nàng. Nước lồn trong suốt nhớt đầy tay tao. Thèm quá tao đưa lên miệng liếm nhẹ. Nàng bị kích thích, luồn tay vào hẳn bên trong quần tao mà nắm thằng nhỏ. Kích thích thật sự. Chúng tao dừng lại khi thấy xa xa mẹ tao cùng với mẹ nàng đang từ bên trong Văn Miếu đi ra.

– Nhớ em lắm. Tối nay anh sang.
– Dạ.

Suốt quãng đường về, mẹ tao cùng với mẹ nàng ngồi sau buôn chuyện. Còn tao và nàng chỉ nhìn nhau tủm tỉm cười mà chẳng nói gì.

Đêm nay…

0 0 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 848.1 K lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x