Đăng lúc: 22:09 20-09-2021

Tối nay nhà nàng làm cơm và mời nhà tao sang ăn. Bữa ăn vui vẻ bởi chuyện của chúng tao làm cho các cụ thêm gần nhau hơn. Ngồi cùng phụ thân và cả nhạc phụ đại nhân, 3 người quất gọn cả một chai Maccallan. Xong bữa là khoảng 8 giờ, nhà tao xin phép về sớm để bố mẹ nàng nghỉ ngơi cho buổi sáng mai bay về miền Trung. Còn tao xin phép các cụ đưa nàng đi chơi lang thang phố xá Hà Nội.

Tao về lấy xe, còn nàng lên phòng trang điểm. Ngồi dưới đợi nàng, tao lại nhớ về ngày xưa. Cái thời mới si mê nàng. Lúc đó tao còn tò mò xem là với 15 phút thì nàng sẽ làm những gì. Rửa lồn 5 phút, còn lại 10 phút nàng ngồi make up tô đậm thêm cho đường nét hút hồn những người đối diện. Tao cười một mình và thấy hạnh phúc khi mình là người được chọn. Nàng leo lên xe làm tao rớt mạng mất mẹ nó mấy giây luôn vì hương ngày xưa.

– Anh tính đưa em đi đâu?
– Đi bất cứ đâu cũng được. Heee
– Thôi tùy anh đó. Hiiii.

Tao đưa nàng ra hồ tây, rồi tấp xe vào lề đường mở cửa hóng gió. Đêm nay Hà Nội đẹp nhất trong vòng hơn một năm qua. Gió từ hồ tây thổi qua người nàng, cuốn theo mùi hương quyến rũ và tạt thẳng vào mặt tao, thơm phức. Mùi Hà Nội, mùi của nàng ngọt đến lịm người. Tao thấy lòng mình nhẹ tênh. Còn nàng vẫn ngồi lặng im ngắm nhìn xung quanh.

– Bình yên thật đấy.
– Hà Nội bình yên hay vì về cạnh anh rồi nên bình yên đấy??? Heeeee

Nàng cười “hiiii” rồi quay sang hỏi tao:

– Từ ngày em đi, có khi nào anh giận em không?

Tao móc trong túi áo khoác hộp nhẫn mua buổi sáng nay rồi kéo nàng lại phía tao, từ từ nâng cằm nàng lên nhìn thẳng vào đôi mắt nàng, tao nói khẽ:

– Anh không. Anh chỉ thương em và buồn vì đã không giữ được em. Đưa tay đây cho anh.
– Để làm gì?
– Để anh buộc chặt em và Hà Nội vào lại với nhau.

Nói xong tao móc nhẫn ra và đeo vào ngón áp út của nàng. “Chụt… chụt… chụt…” tao hôn nàng giữa tiếng nấc nghẹn ngào và tiếng gió thổi vi vu. Nàng khóc to lắm và phải mất một hồi lâu nàng mới bình tĩnh và nguôi đi những xúc động. Giọng nàng run run.

– Em cảm ơn chồng. Em yêu anh.
– Nàng gục đầu vào vai tao thì thầm.
– Em ở bên kia nhớ anh nhiều lắm. Em hay bị tỉnh giấc vào nửa đêm rồi nằm tới sáng và nghĩ về anh.
– Thôi chuyện qua rồi. Đừng nhắc lại nữa. Nhé.
– Dạ.

Nàng vẫn tựa đầu vào tao, thi thoảng thủ thỉ, hỏi tao mấy thứ linh tinh. Gần 10 giờ đêm thì nàng đòi về. Nàng vân vê cái ngón tay cái của tao.

– Anh ơi.
– Hả?
– Mình về, rùi lên sân thượng đứng nhe.
– Làm gì? Lạnh lắm.
– Hông sao, em muốn được đứng cùng anh một hôm xem nó ra sao á.
– Ngày xưa đứng mãi rồi mà. Heee
– Em mún. Anh chìu em đi.
– Ừm.

Tao đưa nàng về rồi đi cất xe, xong rồi quay về thay sang cái bộ thể thao rồi trèo sang sân đứng đợi nàng lên.

Hẹn hò.

Đêm tháng chạp Hà Nội tối đen như mực và lạnh thấu xương vậy mà chúng tao hẹn hò tại nơi gió mạnh và lạnh lẽo nhất. Nàng mở cửa phòng bước ra và đứng cạnh tao. Nàng chọc:

– Em đi, anh đứng đây hả? Chỗ này, chỗ kia, chỗ kìa, hay… chỗ nào vầy, để em ra đứng. Hiiii.

Nói xong nàng đứng bên cạnh rồi quàng tay sang ôm tao. Tao cũng quay sang ôm nàng. Tiện thể hôn luôn một cái. Miệng nàng mát lạnh mùi kem đánh răng. Tao trêu.

– Há miệng ra để anh hít hà cho đỡ nhớ nào.
– Ừ, nè. Thơm hông. Hiiii

Nàng ngoắc miệng ra rồi nhắm mắt cười.

– Vừa đánh răng đó, hít đi. Hiiiiii. Thơm hông, thơm hông.
– Thơm. Đánh răng thôi hả. Còn làm gì nữa không?
– Hở, làm gì là làm gì ta?
– Thì còn làm cho chỗ nào thơm nữa không í í í. Ha ha ha…
– Anh này, hỏi gì kỳ.
– Hỏi thật mờ. Ơ.
– Hiiii, kệ anh á, mún nghĩ sao thì nghĩ. Hiiii.

Tao ghé tai nàng:

– Có rửa bướm không?

Nàng đấm thùm thụp lên ngực của tao. Tao lấn tới.

– Có hay không?

Nàng cười khúc khích mà không nói gì.

– Cười là sao. Người ta hỏi mà không trả lời là sao.
– Hiiii. Anh tự đi mà tìm hỉu.

Nói xong nàng vít đầu tao và ngửa cổ lên để tao cúi xuống hôn nàng. Tao luồn tay xuống vừa xoa nhè nhẹ bên ngoài silip vừa khẽ thì thầm:

– Anh muốn hít hà như là khi nãy hít hà miệng em. Được không?
– Hít hà cái chi?
– Lồn em….

Nàng khẽ gật đầu rồi đứng tựa vào thành tường. Tao quỳ xuống đất, kéo nhẹ cái quần Pijama lụa trên người nàng xuống rồi vục mặt vào hít hà cái mùi ở giữa háng nàng. Nhớ nó khủng khiếp.

Vạch mép quần lót nàng sang một bên, tao dí mũi vào ngay giữa hai bờ môi lớn rồi hít thật sâu. Nàng vẫn đứng tựa vào tường và ngửa mặt lên, kệ những ngón tay và cả cái lưỡi hư hỏng của tao khám phá lồn mình. Thi thoảng nàng còn tự kiễng chân lên và ưỡn lồn ra để cho lưỡi tao đưa được tới cuối mép lồn chạm cả lỗ đít của nàng. Lồn nàng nước ra nhầy nhụa.

– Anh cởi quần lót của em ra đi.

Nàng thì thầm rồi nhấc chân lên để tao kéo hẳn một bên quần lót ra khỏi chân nàng.

– Em mỏi chân không?
– Hông… anh hôn em đi.

Tao lại quỳ xuống và đưa lưỡi vào giữa khe lồn nàng. Miệng nàng rên rỉ, tay nàng đưa xuống xoa nhẹ tóc tao.

– Em nhớ… em sướng… ư… ư… em nhớ anh lắm Chou ơi. Anh đứng lên đi, anh đứng cho em… ư ư… cho em mút của anh đi.

Kéo tao đứng dậy, nàng quì xuống đất rồi ngậm miệng vào đầu khấc của tao liếm láp nhẹ nhàng. Một tay nâng hai hòn dái mân mê, một tay nàng nắm ngang thân cặc tao rồi xoáy nhè nhẹ theo từng nhịp mút của nàng. Tao sướng dại người. Cảm giác chỉ muốn trút hết tinh trùng tích tụ từ bấy lâu nay vào trong miệng nàng.

– Anh sướng quá Lin ơi.
– Ừm ừm… ư… ư… sụp… soạp… nhóp nhép…

Cặc tao rỉ nước ra đầy miệng nàng nhưng nàng liếm sạch. Nàng ngậm cặc tao đưa sâu vào miệng mà mút chùn chụt. Phê không tả nổi, tao đẩy nàng ra thì thầm.

– Anh yêu em nhé.
– Ừm… em làm anh có thích hông.

Tao gật đầu rồi xoay cho nàng đứng nhìn xuống đường quay mông về phía đằng sau. Nàng khom nhẹ người và đứng dạng hai chân ra rồi khẽ thì thầm:

– Cho vào em đi.

Tao cầm con cặc rê nhẹ từ trên lỗ đít xuống dưới lỗ lồn rồi đâm “ót” ngọt một cái vào giữa hai cái mép lồn đang nhầy nhụa nước. Nóng ấm, ướt át kinh khủng. Nàng “Hự…” một tiếng rồi bám chặt vào thành tường đón nhận những cú nhấp nhẹ đầu tiên của tao. “Hự… hự… hự… hự…” … “nhóp nhép… nhóp nhép… nhóp nhép”. …

Tao bám vào hai hông nàng và lắc mạnh hơn. Nước lồn nàng ra tràn trề, nàng rên bật lên thành tiếng.

– Em thích… em thích Chou ơi… ư… hự… hự… ư… Em sướng quá… ư… ư.

Sợ bị phát hiện, tao dừng đẩy cặc, ghé sát miệng vào tai nàng thủ thỉ:

– Xuống dưới phòng của em nhé.

Nàng khẽ gật đầu rồi quay mặt lại vít đầu tao xuống hôn đầy ướt át.

– Em yêu anh lắm. Xuống nhé.
– Ừm. À, lên đây anh cõng.
– Cõng được hông đó. Hiiii.
– Được.

Nàng vơ vội hai cái quần của tao cùng với của nàng rồi nhẩy lên lưng để tao cõng thật. Lồn nàng ướt nhẹp chịn vào lưng tao kích thích dã man. Cõng tới cửa trần đi vào trong nhà thì nàng tuột xuống. Rồi dắt tay tao rón rén đi xuống phòng nàng.

Chốt chặt cửa phòng, cả tao với nàng chẳng ai nói gì tự động quấn chặt lấy nhau. Nước lồn bám trên cặc tao vẫn còn nhầy nhụa. Còn mép lồn nàng ướt nhẹp như thể bôi gel. Nàng đẩy tao nằm xuống giường rồi ngồi bên cạnh cúi xuống đưa cặc của tao vào sâu trong mồm mút sạch dâm thủy của chính lồn mình. Nhìn nàng hoang dại khủng khiếp.

Mút thêm một lúc nàng ngồi lên trên bụng tao rồi cầm con cặc nóng ran cứng ngắc của tao kê vào mép lồn rồi nàng từ từ hạ cặp mông xuống nhẹ nhàng. Lồn nàng nuốt trọn buồi tao. Nàng nhấp… nhấp nhẹ rồi nhấp điên cuồng. Nàng đang nứng lắm.

“Hự… hự… ư… ư… em sướng lồn… em sướng lồn quá… ư ư ư… em sướng lồn lắm Chou ơi… hự hự hự”.

Vừa rên nàng vừa lắc mạnh hông hơn. Cặc tao cảm giác như chạm tận đáy tử cung của nàng, “Khục.. khục…”.

“Em nằm xuống đi…, để anh địt em…”.

Nhấc mông ra khỏi người tao nàng quỳ xuống đệm mà hai mép lồn sưng lên đỏ hỏn. Tao liếm vài cái rồi quỳ phía sau mông nàng chơi kiểu doggy.

“Pạch pạch pạch… hự hự hự….”. “Ư… địt… địt… địt mạnh lên Chou,… ư… hự.. hự.. hư… Lin sướng, Lin sướng Chou ơi. Sướng Lồn em lắm Chou ơi… em ra… ư… ư… ư…”.
Nàng rên kèm theo những lời khẩu dâm làm tao không chịu được nữa. Dốc sức tao đóng những cú mạnh nhất vào trong lồn nàng làm cho cả tao và nàng rống lên rồi cùng co thắt cơ thể. Tao xuất ồ ạt vào trong lồn nàng giữa lúc nàng đang ngất ngây trên đỉnh đê mê.

Nàng nằm đổ phục xuống giường, còn tao nằm trên phủ kín người nàng mồ hôi vã ra như tắm.
Vén tóc nàng lên, tao hôn nhẹ lên gái rồi thì thầm.

– Em thích không?
– Có. Em thích. Anh có thích không? Em vẫn còn đang thấy thích đây nè.

Nàng thở hổn hển rồi quay mặt lại hôn tao cực lâu.

– Mai ba mẹ về, anh sang đây ngủ với em cả đêm luôn nhe.
– Ừm. Mai đưa bố mẹ đi ra sân bay rồi mình đi đặt váy cưới luôn nhé.

Nàng nhìn tao cười hạnh phúc rồi lại thơm lên má tao một cái thật to. Ôm ấp tao thêm cả tiếng đồng hồ xong rồi nàng mới chịu để cho tao đi về.


Sáng nay tao đi làm lại. Sau buổi họp hôm thứ 3 trưởng bản nhận trát điều chuyển công tác. Còn ông V Bộ thì giờ chính thức là người ban tao. Những ngày này trưởng bản chỉ tới cơ quan và sang gặp XXX phục vụ công tác điều tra. Tuy chưa hẳn là bị tạm giam nhưng sự mất tự do thì không khác vậy là mấy. Lão không được phép đi đâu khỏi nơi cư trú và gầy sọp đi, chắc lão nghĩ nhiều. Cuộc sống của lão lâu nay vốn đã lủng củng thì giờ ngày càng trở lên loạn lạc gấp bội phần hơn, khi một số anh em mà lão từng coi như là chiến hữu ngày xưa, đang dần bỏ của mà chạy lấy người.

Khoảng 2 tuần sau. Đúng dịp giáp Tết, hôm nay, vừa ra khỏi cổng cơ quan điều tra, lão gọi cho tao và kêu tao lên trên phòng lão nhờ chút việc. Vừa bước vào phòng, lão nói tao khép cửa lại rồi lão tỉ mỉ dặn dò:

– Anh chỉ còn nay và cả ngày mai chuẩn bị mọi thứ. Ngày kia bên điều tra sẽ ra lệnh tạm giam. Chắc anh không còn được về như thế này nữa. Có mấy việc này cần chú giúp anh trong thời gian tới.

Dù biết ngày này sớm muộn gì rồi cũng sẽ đến, nhưng sao tao vẫn thấy sốc và buồn, nói thật là buồn kinh khủng khiếp luôn. Lão sống với tao như một người anh lớn ở ngoài xã hội, dạy tao đủ thứ, bảo tao đủ điều và không khác gì một người anh ruột ở trong gia đình, thấy sai là mắng, nhiều khi lão mắng tao mà chả khác cặc gì là đang chửi thẳng vào mặt tao luôn. Nhưng mà thú thật, cũng nhờ có vậy mà tao bớt ngu đi nhiều. Những cái đó nó còn quý hơn cả bạc cả vàng. Thật sự.

Giờ nghe tin dữ bỗng làm cho tao sây sẩm mặt mày. Tao hỏi lão:

– Chị và 2 đứa nhỏ thì sao?

Lão chậm rãi:

– Anh và chị ly thân nửa năm nay rồi. Vừa qua, phần lớn thời gian chị và hai đứa nhỏ ở bên nhà ngoại. Cuối tuần chị mày mới dắt hai đứa về nhà chốc lát để chúng gặp anh.
– Vậy anh như này chị có biết không?
– Không.

Lão lắc đầu còn tao chẳng buồn gặng hỏi lý do vì sao. Vì chắc chắn là do lão rồi. Bởi vợ lão tao chẳng lạ gì, bà đẹp, đẹp kiểu đằm thắm lại còn hiền dịu, thùy mị, nết na. Nhưng có lẽ là bà đã cũ đối với lão rồi. Haizzzz… Tao thở dài rồi nghĩ tới hai đứa nhỏ nhà lão mà thấy nạo nề.

– Vậy giờ anh định như nào. Em giúp được gì anh cứ bảo em.

Lão vẫn bình tĩnh, nói rành rọt từng thứ , y như là khi lão chủ trì các cuộc họp ở trên tập đoàn (Điểm này tao cực kỳ nể).

– Tiền bạc, anh chẳng còn nhiều. Giờ còn bao nhiêu chú giữ giúp anh, nhờ chú để mắt tới hai đứa nhỏ nhà anh và ông bà già dưới quê. Tết nhất, đầu năm học mới chú mua sắm quần áo sách vở cho chúng giúp anh.

Rồi giọng lão trùng xuống.

– Tết năm nay là ông già anh thượng thọ. Trước Tết chú về sắm sửa giúp ông bà già. Rồi ngày mồng 2 chú về đưa ông ra thôn tổ chức thượng thọ cùng với các cụ trong làng giúp anh. Chuyện này vỡ ra, anh biết ông sẽ buồn lắm. Nhưng giờ biết làm sao được. Chú và cái Lin sau này cố gắng vì anh mà để mắt tới các cụ cùng với tụi nhỏ nhà anh. Ở quê, chắc khi báo đài đưa tin là rồi cả làng cả xóm họ đồn ầm lên, rồi sẽ tới tai ông già anh thôi.

Nhìn lão tao thương thật sự. Đến giờ mới thấm, tiền bạc nhiều quá cũng chẳng làm gì. Cái dự án lớn 1,9 tỷ Mỹ Kim mà vốn 100% là của tập đoàn đi vay (mỗi tháng trả lãi 60 tỷ đồng), nếu giờ cho lão làm lại chắc chắn lão sẽ nghĩ tới ông già và cả tụi nhỏ nhà lão trước khi đệ trình lên trên. Nhưng “Nếu” thì mãi mãi vẫn chỉ là “Nếu” và không bao giờ xảy ra nữa rồi. Tao động viên lão:

– Anh yên tâm. Có gì anh cứ thành khẩn. Mọi việc bên ngoài em sẽ cố gắng lo lắng tốt nhất cho anh.

Thấy lão ngập ngừng, dường như còn có chuyện gì nữa đó mà lão nửa muốn, nửa không tâm sự với tao. Tao hỏi lão:

– Anh còn chuyện gì, cứ nói em nghe. Giờ còn gì tệ hơn nữa đâu mà anh giấu em.

Lão thở dài rồi đưa cho tao xem một cái giấy xét nghiệm A Đê EN Nờ.

– Anh còn có một thằng con, giờ mới 3 tuổi. Đang sống cùng với mẹ nó ở chung cư … Nó là con đẻ của anh. Tiền anh gửi chú, hàng tháng chú chuyển vào tài khoản này giúp anh một khoản như này. [….]

Tao sốc nặng. Thật giờ mới thấy cuộc sống của lão phức tạp thế nào. Tao lặng im, cố gắng nén lại cảm giác thất vọng tràn trề đang như muốn trào ngược ra vì lão.

– Rồi anh yên tâm.

Tao nghĩ ngợi một lúc rồi hỏi lão.

– Chiều nay anh có muốn về quê thăm nhà , hương khói tổ tiên và thăm các cụ một lần không anh.

Lão lắc đầu.

– Anh giờ không được đi đâu.

Đành chịu.

Buồn thương chiếc áo năm nào rách đôi bờ vai.
Chị Hai đứng ngóng trông hoài bóng con đò xưa
Thấy người xưa kia gặp không may
Thương lòng chị Hai trào nước mắt
Giận lắm cũng đành ru lại câu hò thủy chung

Trưởng bản bị bắt. Vợ lão biết chuyện chạy ngược chạy xuôi. Bà chị chạy lên nhà tao rồi nhờ tao đưa đi gặp tất cả các nơi có thể lo được cho lão. Bao nhiêu nhà cửa đất đai bà giao bán tống bán tháo bằng sạch để lấy chi phí lo chuyện của lão.

Tao đi cùng mà thấy động lòng. Cuộc sống này nhiều dối trá. Sau tất cả, ngoài vợ lão ra, giờ còn ai đâu???

5 1 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 866.9 K lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x