Đăng lúc: 09:04 11-04-2020

6h45p tối tao dẫn nàng bước lên lầu. Hôm nay nàng mặc cực đẹp. Với chân váy trắng ôm trọn bờ mông tròn trịa, bo quanh cặp đùi dài xuống tới tận khuỷu chân. Bên trong áo vest đồng màu là áo hai dây trễ ngực màu ghi, ngực nàng lấp ló sexy khủng khiếp. Khi em nhân viên mở cửa thì tao dắt tay nàng vào. Mấy ông “cánh hữu” (người trong tập đoàn) nhìn tao xít xoa ngưỡng mộ. Còn “phe cánh tả” (quân nhà chị đẹp), người thì ngạc nhiên, người thì mặt lạnh quay đi sau khi nhìn tao hờn giận.

Nhìn qua thế trận tao đoán “mọi thứ” tối nay có vẻ đã được sắp xếp đâu vào với đó hết tất cả rồi, khi mà bé mèo đã được sắp xếp ngồi kề “thân mật bên một ghế trống”, còn anh rể mèo (chồng yêu chị đẹp) đang bị kẹp bởi phó tổng và anh trưởng bản dâm tà. Duy sự xuất hiện của nàng có lẽ là ngoài dự kiến. Không biết điều này có làm xáo trộn đội hình, và có phá vỡ chiến thuật của phe chị đẹp hay không. Nhưng thôi kệ cái con mẹ, đầu óc của tao giờ đang rối bời nên mặc bọn họ, họ có ngồi xổm hay bò trên mặt bàn hoặc là chồng chuối thì tao cũng địt quan tâm, nay tao đến đây mang theo một tâm trạng buồn, nặng trĩu trong lòng nên cũng chả vui vẻ gì cho lắm. Và việc tao mang theo nàng, nếu như chị đẹp thái độ là tao đứng phắt cmn dậy, dắt tay nàng về. X(

Chào mọi người xong, tao dắt tay nàng đi thẳng vào trong rồi kéo cái ghế bên cạnh bé mèo để nàng ngồi xuống. Còn tao tiến thêm vài bước ngồi vào cái ghế bên cạnh chị đẹp, hai bên ổn định đội hình. Phó tổng nhìn tao nháy mắt. Trưởng bản nhìn tao gật đầu. Chị đẹp lộ vẻ ngạc nhiên. Bé mèo quay đi giận dỗi. Còn mỗi “chồng yêu” chị đẹp, đu đưa cặp sừng nhọn hoắt trên đầu (tao tưởng tượng thế) nhìn tao với một ánh mắt đầy tính ôn hòa, đéo buồn đéo vui, đéo thương mà cũng đéo hờn. Bắt tay với chồng chị xong, tao nhìn trưởng bản cười tủm và nghĩ trong đầu: Đêm nay trưởng bản mà dụ thành công chị đẹp “cho liếm lồn cái” thì em quỳ rụp xuống đất lạy ngài!!!

Cầm chịch buổi tiệc, chị đẹp liên tục chúc rượu cảm ơn tập đoàn đã ưu ái cho chị đẹp suốt một năm qua, tiện thể không quên hỏi luôn phó tổng “big Projects” vẫn đang còn trong trứng nước, năm nay thế nào??? Chú X phó tổng hốt hoảng quay sang hỏi tao:

– Ai nói mà nó biết cả cái kế hoạch này?

Tao cười mà đéo biết phải trả lời ông cái gì. Chú X phó tổng thì thầm:

– Con này ghê thật. Hay nó còn quen cả ông nào trên nữa hả mày???

Tao nghĩ bụng. Đúng, trên ngài thì chỉ có ông trưởng bản… cấp dưới của ngài mà thôi. Cũng như là chú, chính chú quyền hành còn to hơn cả ông tổng còn gì??? Còn thông tin này nếu như không phải trưởng bản hở ra thì còn có ai vào đây được nữa. Không lẽ là chú??? Tuy nhiên, chắc chắn là nó lộ ra sau một “trận địt tưng bừng” giữa anh trưởng bản và chị đẹp kia. Trả lời chị đẹp, ông chú phó tổng xua tay.

– Cái dự án đó đã có gì đâu. Mà sao em biết?

Chị đẹp chỉ mất 1 giây mất nét rồi lại nhanh chóng lấy lại thần thái tự tin.

– Cũng nhờ các anh đã thương nên em mới nghe phong thanh như thế. Nếu có, anh không được quên em gái đâu nha.

Không để chú X trở tay, chị đẹp tiếp tục tung đòn:

– Căn biệt thự bên Long Biên, tiến độ thanh toán đến đâu rồi anh?
– Cũng hòm hòm rồi. Anh đang xoay nốt ít tiền để nộp thanh toán lần cuối.
– Chuyện nhỏ mà anh. Chuyện đó anh cứ để em.

Nói xong chị đẹp quay sang chồng yêu:

– Anh này, tuần sau hai vợ chồng mình qua căn biệt thự của nhà anh X tham quan nha anh.

Chú X phấn khởi, nâng ly rượu lên cạch cùng vợ chồng chị đẹp rồi phán:

– Dự án năm nay không giao cho em thì giao cho ai. Có gì trưởng bản và Chou sẽ lại làm việc trực tiếp với em.

Trưởng bản nãy giờ ngồi im nghe ngóng tình hình, giờ mới xen vào:

– Em cứ chăm sóc anh X và Chou thật tốt cho anh. Ha ha ha.

Tao nghĩ bụng, chăm sóc em “tốt” và chú X “tốt”, còn anh thì phải chăm sóc “đặc biệt” đúng ko? Chỉ cần chị đẹp úp cái máng thâm lên mồm 1 đêm thì anh cho cả tập đoàn nằm gọn trong lồn chị đẹp còn buồi gì nữa. Lúc đó em và chú X cũng chỉ là thằng làm thuê cho anh, phỏng??? ;))

Chị đẹp, rất đẹp, nhưng không phải gu của tao nên tao không máu. Chứ nếu tao máu, tao dám chắc rằng tao ăn chị đẹp song song cùng anh trưởng bản được luôn. Thề (phần ngoại truyện tao sẽ kể sau). Bởi tại lúc đó suy nghĩ của tao: Chị đẹp chỉ hợp với ai thích yêu đương kiểu “Remix” như anh trưởng bản mà thôi. Nhưng, sau này sống lâu cùng anh trưởng bản tao mới vỡ ra, nếu quá coi trọng cái gu của mình, vô tình sẽ làm giới hạn bản thân. Bởi cuộc đời này, nhiều khi vui nhộn như bản remix sục sôi, nhưng lại có lúc nhẹ trôi như bản bolero não nề. Và, giữa trăm bề cuộc sống, nếu không muốn bị lạc trôi thì hãy thôi ngay cái gu cố định. Hãy mạnh dạn thay đổi và học lấy cách cân bằng. Phải tự biến mình thành “thợ DJ” cuộc sống, dù tao biết rằng đéo phải thằng nào sinh ra cũng đã có sẵn cái năng khiếu đó trong người, mấy tml ạ. Hãy học và biết thích nghi, và riêng về khoản “ăn tạp” này thì tao công nhận trưởng bản ở một đẳng cấp cực cao mà tao ở thời điểm đó cho tới bây giờ vẫn chưa làm được. ;))

Chị đẹp nhìn anh trưởng bản đĩ thõa rồi lại quay sang nhìn tao đáp lời:

– Anh X thương em thì em biết quá rõ rồi. Còn Chou… Anh bày em cách “chăm sóc” Chou đi.

Chị đẹp hỏi anh trưởng bản, nhưng khác buồi gì là hỏi thẳng tao “Chou muốn như nào?”. Tao cầm ly rượu cạch với chị đẹp rồi xoáy.

– Em à, em thì có cái gì đâu. Chỉ cần chị chăm sóc em như anh trưởng bản là tốt lắm rồi, chứ em đâu dám ngang bằng sếp X. Ha ha ha.

Nói xong tao nhìn chị đẹp rồi lại quay sang nhìn anh trưởng bản mà cười khì khì. Trưởng bản hiểu chuyện, biết tao đang sóc nên tủm tỉm cười rồi lại gật đầu.

– Chú mày được đấy. Ha ha.

Tao nghĩ đến cảnh tao và trưởng bản some cùng chị đẹp. Oa… oa… oa, không tệ tí nào ;)). Cái lồn chị đẹp, chồng chị và anh trưởng bản thay nhau chăm sóc hàng ngày hẳn là “từng trải” dài hết cả lồn. Giờ thêm tao nữa, không biết nó sẽ thế nào, cà vạt liệu buộc thắt nút có thừa thịt không, ha ha ha. Nhưng chị đẹp vẫn luôn luôn là chị đẹp trong mọi hoàn cảnh, phản ứng cực nhanh. Chị đẹp nhìn sang bé mèo rồi nói với tao.

– Chou mà nói thế là phụ lòng chị rồi nha. Chị muốn Chou được chăm sóc đặc biệt mà Chou đâu có nhận đâu. Đúng không? Thôi, chị cảm ơn Chou, năm nay Chou nhớ hỗ trợ chị đẹp nhiều hơn đấy nhé.

Dcm, chị đẹp cao thủ, thật biết tạo ra cái thế ba càng. Làm tao đéo dám xiên sâu thêm nữa bởi nàng của tao cũng đang ngồi đó theo dõi chuyện này. Nãy giờ nàng vẫn ngồi im, nhưng mà tao hiểu không phải là nàng không biết cái gì. Tốt nghiệp ngoại thương loại khá, lại đã làm việc ở trong lĩnh vực tài chính hơn 3 năm liền, vậy nên những việc thế này chắc chắn không phải là chưa bao giờ nàng từng va phải. Và qua câu chuyện mà nàng nghe được hôm nay, thì nàng thừa hiểu, chị đẹp đang nói cái gì. Và nàng thừa hiểu ở cái vị trí của tao thì sẽ va với những thể loại nào. Thế nên khi mà chị đẹp nói xong, nàng nhìn tao và lừ mắt rất nhanh rồi lại vui vẻ cười nói cùng với mọi người. Tao quay sang nói nhỏ với nàng “Em ăn đi không đói” rồi lại hỏi chuyện bé mèo “Lâu lắm rồi không gặp em” để nàng nghe thấy. Bé mèo nãy giờ mới được tao hỏi một câu, nên cầm ly rượu vang cạch nhẹ với tao rồi chúc:

– Em chúc anh Chou năm mới gặp nhiều may mắn và sẽ thành công hơn ạ.

Trưởng bản trả thù cái chuyện tao đòi chị đẹp chăm sóc bằng ông khi nãy nên nói xen vào.

– Ô thế thôi à, còn gì nữa không. Mèo, nói luôn đi chứ.

Nói xong trưởng bản dướn mắt với tao rồi cười khoái chí. Tao nghĩ bụng, dcm, anh được lắm, nay không có nàng ngồi đây, anh chết với em. Điểm yếu của anh đang ngồi cạnh anh đấy nhé. Nhưng thôi.

Bé mèo bản tính nhút nhát nên mặt đỏ nựng trả lời.

– Dạ không ạ.

Còn nàng, hẳn đéo cần tả chúng mày cũng biết. Nghe xong câu chuyện chắc nàng đéo muốn tao làm ở đây tí nào. Một môi trường quá nhiều cám dỗ thế này.

Uống hết ly rượu tao về ghế ngồi. Nhường không gian lại để cho “bộ ba Trưởng bản, chồng yêu chị đẹp và phó tổng X” tâm tình. Họ cứ lốc hết ly này lại đến cả trăm ly khác. Còn tao, từ lúc về ghế tao lại ngồi ăn mà chả có cảm xúc gì. Thỉnh thoảng nàng liếc nhìn tao, bé mèo cũng liếc nhìn tao, nhưng mà quả thật, lòng tao lúc này là cả một trời phiền muộn. Bữa tiệc hôm nay ăn cơm hay là ăn cứt với tao nó cũng như nhau. Càng uống tao càng thấy buồn. Nhìn nàng thì thấy xót xa, quay qua bé mèo thì lại thấy thương. Việc tao đặt nàng ngồi cạnh bé mèo có lẽ là một sai lầm. Góc đó vô tình trở thành góc chết với tao trong buổi tối nay mỗi khi nhìn vào.

Tao cũng không nhớ là tao đã uống bao nhiêu khi ngồi một mình, nhưng chắc cũng chẳng kém mấy, 3 đại ca kia. Tao cứ rót ra rồi uống, rót ra rồi lại đưa lên mồm uống, mặt buồn rười rượi, mắt chẳng thể hiện cái cảm xúc gì. Tao buồn nhưng giờ tao chẳng biết nói với ai. Nàng thì không thể, bé mèo thì giờ không được nữa rồi. Tao thở dài… haizzz… rồi lại rót ra uống tiếp. Uống để đêm nay tao say, uống để gục xuống ngủ quên khỏi phải nghĩ gì, để cho trôi hết tất cả buồn phiền của chuyện đã qua. Xóa sạch đi vết thương lòng đắng cay.

“Vết thương này đã bao ngày, chờ cơn mưa tuôn trôi đi bao nỗi đau ưu phiền, chờ mong ai đi qua đây xóa bao nợ nần để lòng thấy nhẹ nhàng…”

Rồi điện thoại trong túi quần tao rung lên. Tao móc ra xem ai gọi. Nếu không cần thiết, tao sẽ tắt mẹ máy luôn rồi rót rượu ra uống tiếp. Nhưng là Long ca. Nhìn sang bên kia thấy 3 đại ca vẫn đang chém gió tơi tả, nên tao phải chạy ra ngoài hành lang. Thấy tao ra ngoài, chắc nàng sợ tao không ổn nên nàng theo ra. Tao nghe điện.

– Alo anh.
– Mi và Lin đi cùng nhau không?
– Có anh.
– Tụi mi đang đâu đọ?
– Em bên Long Biên, đi ăn cùng cơ quan em.
– Xa thệ. Tau nói chuyện này, mi đi ra ngoài nói chuyện được không?
– Em đang ở ngoài đây rồi. Anh cứ nói đi.
– Ba tau biết chuyện thằng kia nó hại con Lin rồi đọ. Mai ba tau ra. Theo mi giờ sao? Kiểu gì rồi Lin nó cũng sẽ biết.

Tao quay sang nhìn nàng. Ngửa mặt lên trời, tao hít một hơi thật sâu để nén chặt lại nỗi buồn, nỗi buồn này nó chỉ xuất hiện mỗi khi tao nhìn thấy nàng. Cuộc nói chuyện này, tốt nhất không nên để nàng nghe thấy bây giờ. Tao nhìn nàng rồi phẩy tay ra hiệu cho nàng đi vào trong nhà. Nàng nhìn tao vài giây rồi đi vào trong cùng với mọi người.

Tao trả lời Long ca.

– Nay Lin đi làm, mọi người trong phòng hỏi thăm, Lin cũng lờ mờ biết chuyện rồi đấy anh ạ.
– Nó có hỏi mi chi không?
– Có. Nhưng em chỉ nói qua qua, đại loại không có chuyện gì.
– Ừ, mi biết rồi đọ. Tao sắp sang kia, nên giờ ba tau thương nó nhất nhà. Nay ổng biết chuyện ổng chửi tao không ra cái cặc gì hết luôn đọ. Mai ổng ra. Chắc ổng đập chết con mẹ thằng kia luôn mày. Chắc nó về vườn luôn quá. Nhưng tao sợ cái Lin biết được chuyện này nó lại tổn thương. Mày hiểu không.
– Thằng kia nó nghỉ rồi anh.
– Vậy hả. Con Lin nói hả.
– Vâng.
– Chó chệt. Thôi mi và con Lin về sớm đi nha. Mai ba tau ra rồi xem ổng xử lý sao.
– Vâng anh.

Cúp máy, tao rút thuốc ra châm lửa rồi rít. Buồn lắm. Dcm, tao không ngờ những tháng ngày tưởng như rực rỡ nhất trong cuộc đời tao nó lại thê thảm thế này. Giá như tao đéo yêu nàng, mà yêu bé mèo, có khi mọi thứ giờ đã phẳng lặng hơn nhiều. Ông trời đúng đéo cho ai tất cả cái gì. Tao vừa rít thuốc vừa đứng nghĩ ngợi một mình. Phù…. tao lại thở dài.

Bé mèo ra nhà vệ sinh, ngang qua hành lang thấy tao đứng đó nên nán lại nói chuyện với tao.

– Anh Chou. Nay làm sao vậy?
– Mèo. Anh không sao. Chúc mừng năm mới em nhé. Năm nay xinh đẹp và may mắn hơn.
– Anh Chou…

Bé mèo ngập ngừng định nói gì đó nhưng rồi lại thôi và ngước mắt lên nhìn tao buồn bã. Nhìn đôi măt ấy, tao biết, dường như mèo đang muốn chất vấn hoặc trách móc tao một điều gì đó. Nhìn mèo buồn lắm, nhìn em lúc này “bồ đề chẳng muốn nở hoa…”. :((

– Sao thế mèo, có chuyện gì em cứ nói đi?

Bé mèo nhìn tao rồi hỏi:

– Chị ngồi trong kia là ai?

Tao ngập ngừng. Cuối cùng tao nghĩ, tao nên nói thật.

– Người yêu anh.

Tao dứt lời, cảm giác bé mèo như muốn sập nguồn. Cả buổi tối nay nhìn mèo giống như sợi dây chờ đứt. Giờ thêm câu nói của tao thì sợi dây ấy coi như đứt vụn thành hàng trăm đoạn. Chắc mèo chỉ thiếu mỗi nước bưng mặt chạy vào nhà vệ sinh và khóc thật to. Bởi kể từ những ngày đầu gặp gỡ cho tới tận tối hôm nay, chẳng hiểu tại sao tao lại gieo một tình yêu vào trong lòng mèo. Để rồi hôm nay người tao công khai ra mắt mọi người thì lại không phải là em. Tao nhìn bé mèo thở dài an ủi.

– Cái gì anh thích, anh sẽ tìm cách giành lấy bằng được. Còn cái gì anh “cực thích” anh sẽ tìm cách để bỏ bằng được. Em đừng giận anh.

Tao nói dối mèo, nhưng lúc này nói dối để cho một người đỡ buồn thì nó cũng tốt chứ có sao đâu.

– Thôi anh đi vào đi. Em cảm ơn anh tất cả những chuyện vừa qua.

Tao đi vào nhà. Rồi cầm ly rượu lên nói với mọi người.

– Thôi giờ muộn rồi, em cảm ơn XYZ về bữa tối nay. Giờ em xin phép uống hết ly này rồi em đưa bạn em về.
– Ở lại đưa bạn đi hát cùng tụi anh đã chứ Chou.

Trưởng bản níu kéo. Tao bèn quay sang nhìn nàng xem xét. Nàng xin phép:

– Em xin phép anh chị. Em về mai còn đi làm nữa ạ. Em cảm ơn anh chị buổi tối hôm nay.

Tao tiếp lời.

– Thôi, em xin phép về. À chú cả anh. Mai cháu xin nghỉ chú nhé.
– Sao, nay tính quá sức hay sao hả ông?

Chú phó tổng X trêu tao.

– Dạ không, mai cháu phải đi sân bay đón bố bạn gái cháu ra.

Nàng nhìn tao ngạc nhiên vì giờ mới biết thông tin. Còn anh trưởng bản và phó tổng X hỏi tao:

– Ô thế bạn gái thuê nhà ngoài này một mình hả Chou?
– Dạ không, nhà bạn gái cháu mua nhà ngay cạnh nhà cháu.

Nghe nói nhà nàng ở cạnh nhà tao chú phó tổng X và anh trưởng bản tròn mắt ngạc nhiên:

– Ồ, thế cạnh ở bên trái hay là bên phải?
– Bên trái chú ạ.
– Vậy Lin là con anh … ?

Nàng ấp úng:

– Chú và anh cũng biết bố cháu ạ?

Chị đẹp nghe chuyện đến tận đoạn cuối mới biết thân thế của nàng, lúc này chị đẹp mới chịu ngồi im và bỏ ánh mắt lạnh nhạt đầu buổi đến giờ mỗi khi nhìn nàng. Trưởng bản nói tao.

– Thôi Chou đưa Lin về đi. Đi đường cẩn thận nhé.
– Ok anh.

Đứng dậy tao đi bắt tay từng người trước khi ra về. Chồng yêu chị đẹp sau khi oằn mình chơi 1 chống 2 thì giờ đã sập. Tao trêu chị đẹp:

– Sơn Tinh đánh sập Thủy Tinh, đêm nay công chúa ở với ai đây, chị đẹp?

Ông anh trưởng bản ủn đít tao về rồi nói.

– Thôi ông lo đưa công chúa của ông về đi. Đi đường cẩn thận. Công chúa của tôi, ông để tôi lo.

Tao nhìn chị đẹp rượu đã ngà ngà, còn anh trưởng bản chắc chắn đánh sập anh chồng không phải chỉ để cho vui. Tình hình này đêm nay trưởng bản lại được liếm lồn chị đẹp tẹt ga cmnr. Bản lĩnh ăn vợ người khác ngay tại trong nhà người ta chắc chỉ có mỗi trưởng bản “bệnh hoạn” mới làm được thôi. ;))

Lên xe nàng hỏi tao:

– Lúc nãy anh nói, mai anh đi sân bay đón bố em là sao vầy Chou?
– Mai bố em ra.
– Ai nói anh biết.
– Anh Long.
– Sao bố em ra đột xuất vầy ta. Vầy mai anh đi đón bố em thiệt đó hả?
– Ừ. Anh và anh Long.
– Vầy nếu bố em hỏi anh, sao lại đi đón bố em. Anh nói sao?
– Thì anh nói vì cháu yêu con gái bác. Được không?
– Hiiii. Dám hông vầy?
– Sao không?
– Thui để lần khác đi được hông? Em chưa có nói với bố em mừ. Mà sao bố ra đột xuất vầy nè. Để em gọi hỏi anh Long.
– Thôi giờ muộn rồi. Chắc anh Long ngủ rồi. Để mai thì hỏi.

Tao nghĩ bụng, anh Long nói ra hay là chính tao nói ra chắc cũng thế thôi. Có khi lúc này chỉ có mỗi tao và nàng, tao nói luôn chuyện đó ra và với tư cách tao là người yêu của nàng. Cùng nàng vượt qua chuyện khó khăn này có lẽ hay hơn, nó sẽ khiến nàng cảm thấy nhẹ nhàng hơn chăng. Chứ để ngày mai, khi chỉ có nàng cùng với anh Long, nàng biết chuyện đó rồi nàng lại nghĩ tới tao có khi nó sẽ còn nặng nề hơn với nàng.

Qua cầu Chương Dương tao tấp vào bên lề đường, dừng xe, bật đèn khẩn cấp rồi nhìn sang nàng. Tao sẽ nói ngay tại đây. Và nếu nàng khóc tao sẽ để nàng khóc xong tao mới đưa về. Tao sẽ làm xong công tác tư tưởng trước khi nàng bước vào nhà. Nàng nhìn tao hỏi:

– Ủa, anh dừng xe chi vậy?
– Dừng lại, anh có chuyện này muốn với em.
– Chuyện gì khẩn cấp mà anh phải dừng xe giữa đường vầy? Bí hiểm gớm lun.
– Anh yêu em.
– Trời ơi. Đừng nói anh cầu hôn em lun tại trên xe nhe anh. Em đồng ý làm vợ anh liền lun đó. Hiiii
– Không. Chuyện khác.
– Là chuyện gì. Làm người ta hồi hộp mún chết à.
– Ngày mai bố ra là vì chuyện trước tết của em.
– Là sao anh?
– Chuyện ông giám đốc CN HY nghỉ việc đó em.
– Ủa, anh nhắc giờ em mới nhớ. Chìu nay, nằm cùng với anh, em ngủ lúc nào hông bit. Quên luôn cả việc hỏi anh chuyện đó. Chuyện đó là sao?
– Buổi tối trước tết, lúc đưa em về thằng đó nó đã dở trò mất dạy với em.

Nàng trợn tròn mắt và há hốc miệng quay sang nhìn tao. Nàng lắp bắp. Hấp tấp và nàng bật khóc.

– Là sao… là sao… là sao Chou ơi. Không. Không thể có chuyện đó.

Nhìn nàng bật khóc mà tao cũng suýt khóc theo. Tao nén lòng lại chậm rãi nói rõ từng chữ với nàng:

– Em bình tĩnh lại. Mọi chuyện qua rồi. Và anh, anh đã biết chuyện từ hôm trước tết, nhưng giờ anh ở đây, và sẽ ở bên cạnh em.

Nàng khóc to hơn và luôn miệng gào lên “Không… huuuuu… không…. Chou ơi… Không… không… Chou ơi”. Rồi nàng nói:

– Hôm đó chỉ có anh thôi. Chỉ có anh về và anh cởi đồ cho em. Khi anh lật em nằm úp, em vẫn còn nhận ra anh.

Tao đau, tao lại thấy đau. Uất ức vô cùng khi lại nghĩ về hôm đó. Thật sự nàng vẫn còn đang bị lẫn giữa tao và nó vào đêm hôm ấy. Nàng lại sụt sịt:

– Hôm đó anh có nhớ hông. Anh lật úp em rùi chọt cái ngón tay của anh vào trỏng, em kiu anh để em yên, giờ em đang mợt. Rùi em quơ chăn lên đắp. Em vừa kéo được chăn lên thì anh lại đòi chọt ngón tay vô trong em lần nữa, nhưng em hông cho rùi anh có điện thoại tới, anh có nhớ hông? Lúc đó em nhớ, anh nghe điện xong rùi anh ra ngoài làm cái gì đó, em mới lại ngủ thiếp đi. Đến khi em thấy lạnh lạnh dưới chân, em mới mơ màng và nhìn thấy anh lau người cho em. Còn hắn, hắn chỉ đưa em về nhà, làm sao hắn có thể làm hại em tại phòng em được?

Nói xong nàng quay sang nhìn tao rồi lại nức nở:

– Có phải vì cái chuyện này mà nay anh ngồi anh uống một mình đó hông? Huuuuuu…

Vậy là, nếu như những gì nàng nhớ thì hắn hai lần đòi móc ngón tay vào trong lồn nàng. Còn địt thì chưa??? Tao cũng hi vọng là thế. Vì từ quán hát về tới Hà Đông đi đường có nhanh cũng phải hơn 40 phút. Chưa kể, lại còn cất xe, dìu nàng từng bước vào nhà. Còn tao đón nàng khi nàng đã rời khỏi đó được gần một tiếng. Thêm khoảng hơn 20 phút nói chuyện và ngồi trên xe tuyệt vọng một mình. Mà thôi, giờ thì mọi chuyện thế nào thì cũng đã xảy ra rồi. Giờ tao chỉ thấy thương nàng là điều duy nhất tồn tại trong tao lúc này. Nhìn nàng buồn bã, mà tao xót xa vô cùng. Tao cầm tay nàng đặt xuống tay tao rồi tao nắm chặt.

– Mọi chuyện dù có thế nào đi nữa thì em cũng không có lỗi gì cả. Anh buồn không phải vì em đã bị nó hại thế này, hoặc hại thế kia. Mà anh buồn vì anh đã không theo được em để bảo vệ em bất kể lúc nào. Vậy nên từ giờ, những lúc không có anh đi cùng em, em phải cảnh giác và cẩn thận hơn.

Nghe tao nói xong, nàng nắm chặt lấy tay tao bật khóc, nước mắt giàn giụa. Đợi nàng hết khóc tao lại nói tiếp.

– Ngày mai bố ra chắc cũng vì chuyện này thôi. Ngày mai anh đi đón bố rồi anh sẽ nói luôn chuyện chúng mình. Vì vài tuần nữa là anh Long sang bên kia rồi.

Vẫn đang nắm chặt tay tao, người nàng không ngừng run lên từng chặp. Nàng nói trong cơn xúc động.

– Em… em… em sẽ xin bố cho em sang cùng anh Long.

6ri3i.md.jpg
4 1 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 1.2 M lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x