Đăng lúc: 09:04 11-04-2020

Nàng nói xong rồi lặng im, mặc cho hai hàng nước mắt vẫn lặng lẽ lăn trên má của nàng. Tao nắm tay nàng thì thầm:

– Em đi, có thể em sẽ hết buồn. Nhưng mà còn anh ở lại thì sao? Anh làm gì có chỗ nào để trốn như em.

Nước mắt vẫn chảy và nàng vẫn chỉ ngồi im. Nhan sắc trên gương mặt ấy tuy chẳng tàn phai đi tí tẹo nào, nhưng mà đêm nay nhìn nàng thật sự rất buồn. Đêm xuân hà nội chìm trong bóng tối cứ thế lặng lẽ trôi qua theo sự im lặng giữa tao và nàng. Buồn khủng khiếp.

– Anh, muộn rồi. Giờ mình đi về thôi anh.

Tao nhìn sang nàng, đôi mắt nàng ngân ngấn lệ và nhìn vô vọng vào trong bóng đêm cô quạnh. Tại sao mọi chuyện nó lại tồi tệ thế này. Năm đó tao 24 tuổi, năm tuổi của tao, chẳng biết có phải thế không. Tao tự hỏi. Đến trước cửa nhà, tao nói với nàng.

– Anh đi cất xe rồi về lên phòng với em. Em để cửa ngõ cho anh vào nhé.
– Anh về ngủ đi. Hôm nay em muốn được ở một mình.
– Sáng mai em vẫn đi làm hay em ở nhà? Nếu em đi làm thì để anh đưa em lên rồi anh đi về đi đón bố em.
– Ngày mai anh đừng nghỉ làm. Anh đi làm đi, còn đón bố em để em sẽ đi cùng với anh Long.

Nói xong nàng đi vào nhà. Để tao trơ trọi một mình trên xe. Tao nhìn theo nàng mà nhiêu khí chất cùng sự mạnh mẽ bỗng chốc tiêu tan. Thật sự trong tao lúc đó chỉ còn duy một cảm giác trống rỗng vô cùng. Tuyệt vọng, hụt hẫng và tủi thân. Ngẫm nghĩ một lúc tao đành nổ máy rồi lùi xe ra. Buồn lắm… Đêm dài, phố khuya vắng em bước chân buồn tênh trên con đường, nỗi đau như cào xé trong tâm hồn người nào hay nào biết…

Khoảng 8h sáng Long ca nhắn tin cho tao:

“Con Lin nó nói, nó sẽ đi cùng với tao đi ra Nội Bài”.
“Vâng, qua Lin có nói với em. Vậy thôi chỉ anh và Lin đi ra thôi nhé”.

Tao nghĩ như thế có lẽ sẽ hợp lý hơn. Bởi vì dù gì lúc đó tao vẫn đang chỉ là một người ngoài với gia đình nàng. Nếu như trên xe mà có cả tao sẽ cùng làm cho mọi người khó xử. Hôm đó tao vẫn nghỉ làm và nằm trên phòng nghe ngóng tin tức nhà nàng.

“Nay mi đi làm hay là ở nhà đó Chou” – Long ca nhắn tin.
“Em đang ở nhà. Anh đón bố anh về tới nhà chưa?”
“Rồi mi. Tau đang ở nhà rồi nè”
“Nay Lin thế nào rồi anh”
“Nó buồn, khóc sưng húp cả hai mắt”

Haizz…………. tao thở dài. Có lẽ việc này đã gây cho nàng một sự tổn thương ghê gớm.

“Vâng. Vậy nay bố anh có nói gì không”
“Ông kêu con Lin đứng đơn khởi kiện thằng chọ kia rồi. Lát tau sẽ đưa con Lin cùng với ba tau đi ra C.A Thành phố”.

Ngay chiều hôm đó, cơ quan điều tra quyết định khởi tố hình sự và xuống Hà Đông đọc lệnh tam giam 4 tháng đối với tml kia. Và chỉ sau đúng 2 ngày thì có bản kết luận điều tra cùng hồ sơ vụ án gửi lên VKS thành phố đề nghị truy tố.

Mấy ngày nay nàng buồn nhiều lắm. Nàng xin nghỉ làm một tuần để cho ổn định tinh thần. Còn tao, tao vẫn đi làm nhưng không có nổi một phút thảnh thơi yên ổn trong lòng. Tao vẫn nhắn tin động viên và vẫn lên phòng nói chuyện với nàng. Nhưng nàng giờ như một con người khác. Lầm lì, ít nói và vô cảm với chính ngay cả tao. Thật sự quá buồn…

Chiều nay là valentine’s, tam làm tao mua một bó hồng to rồi mang lên tận trên phòng lặng lẽ cắm lọ cho nàng. Tao nói với nàng: “Anh sẽ mãi mãi yêu em. Dù có bất cứ chuyện gì thì anh vẫn sẽ luôn ở cạnh em”. Nghe tao nói xong nàng lại bật khóc nức nở. Mới có mấy ngày mà nàng gầy sọp hẳn đi. Chắc những ngày qua nàng buồn và nghĩ tiêu cực nhiều lắm.

15/2, VKS quyết định truy tố bị can trước tòa cùng với một bản cáo trạng dài 20 trang đối với tml kia. Một tuần sau đó thì phiên sơ thẩm diễn ra. Và tao được tòa triệu tập trong vai trò của một nhân chứng.

…Sáng nay, tao lái xe đưa nàng và gia đình nàng cùng đi tới tòa. Không khí trên xe ngột ngạt vô cùng khi nàng luôn sụt sịt khóc, còn mọi người trong gia đình nàng tất cả đều ngồi lặng im. Tao buồn nên cứ lặng lẽ lái xe, lòng tao thấm đẫm nỗi buồn, mỗi cái ngã rẽ, mỗi lần dừng đèn nó lại làm cho lòng tao càng thêm nặng trĩu, đường đi tới tòa mỗi lúc một gần. Hôm nay tại đây, tao sẽ “phải nghe” tất cả những điều tồi tệ và khủng khiếp nhất đã xảy ra vào đêm đó với người tao yêu. Không buồn sao được. Nếu nói tao khóc đéo biết có thằng nào cười vào cái mặt tao không, nhưng thực sự có lúc tao đứng chờ đèn mà mắt nhòe đi.

Tao quay sang nhìn nàng, muốn nói với nàng nhiều lắm, mà nàng làm thinh. Dấu vết của bao đêm trắng hiện rõ trên khuôn mặt nàng. Nhìn nàng tiều tụy mà tao đau đớn xót xa vô cùng.

– Chou, chú xin lỗi con. Vì Lin và gia đình chú mà con vất vả bao ngày. Công việc của con có bị ảnh hưởng nhiều không.
– Dạ không có gì chú ạ.

Tao buồn nên chả nghĩ được phải nói thế nào cho nó hay hơn trong hoàn cảnh này. Tao trả lời bố nàng rồi lại lặng lẽ lái xe. Âm thanh trên xe lúc này không có gì khác là ngoài những tiếng thở dài. Bình thường, trên con đường này thường ngày tao vẫn đưa nàng tới bank, trên xe là những âm thanh vui nhộn khi mà cả tao và nàng tranh nhau mở nhạc của mình. Tao hồi tưởng lại và rồi lại thấy chạnh lòng. Tại sao đã từng hạnh phúc là thế, vậy mà giờ đây lại ra thế này. Năm nay năm tuổi của tao, có lẽ vì thế phong ba bão táp ập xuống cuộc sống của tao và làm liên lụy luôn tới cả nàng, và giờ những sóng gió ấy như vẫn còn đang muốn cuốn phăng đi tất cả những ngày bình yên vui vẻ từng có của tao với nàng. Xin bình yên mau về qua đây!!! :(

Tại tòa, nàng ngồi cùng với bố nàng, còn tao cùng với Long ca ngồi hàng ghế sau. Thỉnh thoảng tao lấy ra tờ giấy ướt rồi đưa cho nàng để lau nước mắt mỗi khi thẩm phán yêu cầu nàng giữ bình tĩnh trong khi trả lời.

Sau phần giới thiệu hội đồng xét xử và kiểm sát viên là phần kiểm tra đến sự có mặt của những thành phần tham gia tố tụng tại tòa. Thằng chó già kia từ ngày nhập kho chắc bị ăn đập cũng nhiều nên nhìn mặt nó đã tệ thì nay lại càng tệ hơn. Nhìn nó đang ngồi lù lù phía trên mà tao chỉ muốn lao lên phang nát cmnl bản mặt chó chết của nó ngay tại giữa tòa. Long ca ngồi cạnh chắc cũng đang mang cảm xúc y hệt như tao, thế nên Long ca liên tục nện tay xuống bàn nghe đầy căm phẫn. “Chó chệt, chó chệt,… ” Long ca lẩm nhẩm một mình.

Sang phần xét hỏi kéo dài khoảng 45 phút thì tòa chuyển sang thủ tục tranh luận tại tòa. Mọi việc đã quá rõ ràng vậy nên trong phần tranh luận cũng chẳng có gì gay gắt. Tòa lại quay về thủ tục xét hỏi.

Tòa hỏi:

– Bị cáo đứng dậy, tòa yêu cầu bị cáo thành khẩn khai báo lại một lần nữa: Bị cáo đã thực hiện hành vi giao cấu, đưa dương vật vào âm đạo nạn nhân và xuất tinh vào âm đạo nạn nhân hay chưa?
– Bị cáo chưa.
– Tòa yêu cầu bị cáo tường thuật rõ ràng những gì đã xảy ra tại nhà bị cáo.
– Thưa tòa, sau khi cởi hết quần áo nạn nhân, bị cáo thực hiện hành vi âu iếm cơ thể nạn nhân. Sau khi bị cáo dùng tay cho vào âm đạo nạn nhân và chuẩn bị thực hiện hành vi giao cấu thì anh … điện thoại yêu cầu bị cáo đưa nạn nhân về nên bị cáo không thực hiện được.
– Bị cáo nghĩ gì khi bị cáo là đồng nghiệp của nạn nhân mà bị cáo lại thực hiện những hành vi đê hèn như vậy? Bị cáo có nghĩ tới những hậu quả của ngày hôm nay hay không?

Thằng ml kia im lặng. Và sau hàng loạt những câu xét hỏi mà tml kia không dám trả lời, nó xin tòa cho nói lời sau cùng. Nó quay xuống xin lỗi nàng, quay sang xin lỗi gia đình của nàng và xin lỗi tất cả những người có mặt tại tòa. Còn tao, khi tao được tòa gọi lên trong phần xét hỏi, tòa hỏi:

– Nhân chứng cho biết, nhân chứng quan hệ thế nào đối với nạn nhân?
– Dạ, tôi là người yêu nạn nhân.

Khi tao nói xong những người có mặt tại tòa đồng loạt ồ lên thương cảm. Nàng lại bật khóc. Còn bố của nàng nhìn tao bằng một ánh mắt trìu mến. Khi tao kết thúc phần trả lời những câu hỏi của tòa và đi xuống dưới, bố nàng đứng bật hẳn dậy nắm chặt tay tao nói rằng “Chú cảm ơn con” rồi mới ngồi xuống.

Sau khi hội đồng xét xử thảo luận và thông qua bản án sơ thẩm tại phòng nghị án. Hội đồng xét xử trở lại phiên tòa và ra bản án sơ thẩm. Lại một lần nữa tao phải nghe lại toàn bộ quá trình đau đớn của nàng. Buồn và căm hận vô cùng. Cuối cùng, tòa yêu cầu tất cả những người có mặt đứng lên nghe tòa tuyên án. Duy chỉ có nàng, do nàng quá mệt và được chủ tọa đồng ý nên nàng mới được phép ngồi để nghe chủ tọa phiên tòa tuyên đọc bản án dành cho tml kia.

Theo bản giám định sức khỏe, nàng bị dối loạn tâm thần >11% nên thằng chó kia phải đi hơn 12 năm. Gia đình tml kia nhiều lần xin tới nhà nàng để xin thỏa thuận trong phiên phúc thẩm, nhưng gia đình nàng nhất quyết từ chối vậy nên bản án sơ thẩm vẫn được giữ nguyên.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi. Mọi thứ trong tao giờ đã nhẹ nhõm hơn nhiều. Nhưng nàng thì không, nàng vẫn giữ nguyên thái độ lạnh lùng vô cảm với tao. Tao biết nàng sốc và nàng tổn thương nhiều lắm sau sóng gió này, vì thế tao vẫn kiên trì động viên và luôn ở bên cạnh nàng. Tao vẫn hi vọng thời gian sẽ làm vết thương ở trong lòng nàng mờ phai.

Nàng xin nghỉ hẳn công việc tại bank. Nhiều lúc tao chán vì không hiểu được trong nàng hiện tại là gì. Liệu nàng có còn yêu tao hay nàng sẽ mãi mãi giữ thái độ băng giá thế này đến hết tuổi xuân??? Tao buồn nhiều lắm.

Tối qua bố nàng lại ra HN. Buổi tối tao đi làm về, bố nàng có gọi tao sang nói chuyện. Tao xin bố nàng, khi nào nàng khả quan hơn tao xin được đưa gia đình vào Huế nói chuyện với gia đình nàng rồi xin cưới nàng làm vợ. Ông nhìn tao thở dài, bối rối mà không nói gì. Và rồi sáng nay, cái điều tồi tệ và khủng khiếp nhất cũng tới với tao.

Khi tao đang ngồi làm việc ở trên tập đoàn thì nhận được loạt tin nhắn từ phía Long ca:

“Chou, tau biết mi sẽ buồn lắm nhưng tau nghĩ rằng tau phải nói cho mi biết chuyện này. Tau đang cùng với cái Lin vô phòng chờ bay. Lin sẽ đi Úc cùng tau. Chou. Thật lòng tau xin lỗi mi. Chúc mi ở lại mạnh khỏe, gặp nhiều may mắn nha Chou”.

Tao sốc, cảm xúc như đang lao xuống cái dốc nghiêng cả 89o luôn. Tao chạy ra ngoài, rút điện thoại ra bấm gọi liên tiếp vào máy Long ca nhưng Long ca không bắt máy. Long ca nhắn lại:

“Đừng gọi tau nữa. Mi ở lại sống tốt, nếu mi và Lin vẫn còn có duyên với nhau, tao tin tụi mi sẽ lại quay về bên nhau. Tau đi nha. Mạnh giỏi người anh em”.

Tao bật khóc giữa cơ quan ………………………….

“Em bước đi âm thầm, trời buồn hoàng hôn tím xa xa mờ, nhớ em người em đã xa, tình yêu ta sao như trò chơi thế gian…”

5 1 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 551.7 K lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x