Đăng lúc: 09:04 11-04-2020

Bị trưởng bản trêu bé mèo tủm tỉm quay sang hỏi tao:

– Anh.
– Ơi.
– Thế giờ anh “thích” hay là anh vẫn “cực thích” em như ngày xưa???

Bé mèo gợi chuyện làm tao cảm thấy bồi hồi, nhưng rồi cái cảm giác ấy nhanh chóng qua đi khi tao chợt nghĩ tới nàng. Bởi câu nói “thích hay cực thích” tao đã nói hồi đầu năm gắn liền với khoảng thời gian mà tâm trạng của tao nó đang rối như lông lồn chị Dậu sau những tai ương ập xuống chuyện tình của tao với nàng. Và thật sự là, lúc tao buông cái câu nói đó ra, tao chẳng nghĩ được cái mẹ gì hết khi mà tất cả suy nghĩ của tao hôm đó đang bị quây kín vì chuyện của nàng. Nên tao chỉ nói vu vơ, nói ra cốt để làm sao cho Mèo hết buồn. Chứ thật, từ trước tới giờ tao có bao giờ “cực thích” cái cặc gì đâu… ngoài nàng.

Từ trước tới giờ bé Mèo thích tao, tao biết. Và cho đến giờ phút này Mèo vẫn rất thích, tao vẫn biết. Bởi bất kỳ ai, dù có thay đổi cỡ mấy nhưng có một thứ mà không bao giờ người ta có thể đánh lừa được người đối diện, đó là ánh mắt. Mèo với tao cũng thế, dù nay gặp lại, Mèo đã thay đổi rất nhiều, từ cách ăn mặc (sexy), cho tới cái cách phản ứng câu chuyện (không còn bị động). Nhưng mà ánh mắt của Mèo nhìn tao thì vẫn “cũ rích” như xưa, nó quá ấm áp và còn cực lắm chân tình. Thế nên giờ đây, sau gần một năm thăng trầm trong chuyện tình cảm, tao nghĩ rằng: đùa ai thì đùa, nhưng với Mèo có lẽ là tao không nên đùa giỡn hay là “ỡm ờ”, dù cho sắp tới nàng về hay không.

Tao nhìn bé Mèo rồi lại nhìn xuống mặt hồ và tự hỏi lòng: “Nếu những đắm say tìm đến khi thời gian chưa xóa mờ vết thương…”. Giờ nên lãng quên hay là tiếp tục “mãi mãi” đợi nàng??? Ngần ngừ một lúc tao tính quay sang nói chuyện nghiêm túc với Mèo, nhưng chưa kịp nói thì anh trưởng bản đã lại đá ngang:

– Phong trần, lãng tử, tự tin. Hôm nay chấp nhận đứng im thật rồi. Ngạc nhiên và sung sướng quá Mèo ơi, ha ha ha!!!
– Không hề. Không hề nhé anh. Nãy giờ chân em vẫn rung cầm cập và đập rất mạnh vào nhau. Chứ không có chuyện đứng im như anh tưởng, nhá. He he…

Trưởng bản đá xoáy nên tao lại phải đổi tone, gác lại câu chuyện nghiêm túc với Mèo. Nghe tao nói xong, bé Mèo nhìn tao tủm tỉm cười duyên. Nụ cười của Mèo tuy không nét hẳn như nàng nhưng độ sạch sẽ chắc nàng 10 phần thì Mèo cũng phải 9 phần có dư (Cái gu của tao nó là như thế). Mèo cười làm tao lại nghĩ trong đầu, nếu như không phải tao đã yêu nàng và đang chờ đợi ngày nàng quay về, thì giờ chắc chắn tao sẽ yêu Mèo và rồi một ngày nào đó Mèo sẽ theo về làm vợ của tao. Chỉ tiếc rằng là tao vẫn chưa quên được nàng. Bao lâu nữa đây để nàng quay về hoặc là để tao sẽ quên được nàng, “ai đã hẹn với thề….”, tao thở dài mà lòng buồn bã. Haizzzz…

Thấy tao nhìn Mèo lưỡng lự, trưởng bản vỗ vào vai tao rồi nói:

– Thôi chú cứ đứng ở đây mà rung chân cùng với bé Mèo. Anh vào cho chú tự nhiên.
– Gì nữa không anh? Nhìn anh chắc là đang nghĩ cái gì đểu lắm. He he.
– À thì, Hà Nội hôm nay đẹp lắm, mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi. Nhưng mà cẩn thận không có vỗ cánh mặt hồ em nhá. Khà khà.

Văn vở, xoáy xở vl. Nói xong trưởng bản nháy quả mắt hip cùng với bé Mèo rồi quay sang tao thả thêm nụ cười nham hiểm. Lão cười kiểu ấy chắc chỉ có tao mới hiểu lão đang nghĩ gì. Tao biết, lão nghĩ hôm nay tao sẽ gục ngã trên bụng bé Mèo bằng thế truyền thống hoặc là kiệt sức sau mông theo kiểu doggy bé mèo, chắc chắn trong đầu trưởng bản đang là như thế. Nụ cười của người nông dân kiệt xuất số 1 tập đoàn chỉ tao mới hiểu lúc nào cười thiện lúc nào cười tà ;)). Tiếc rằng tao không giống lão, còn Mèo lại càng khác biệt so với cái lồng bẫy chim => chị đẹp của Mèo. ;))

– Ôi dồi. Anh có đứng đây thì em cũng vẫn sẽ rất tự nhiên anh nhé. Quay lại nhìn em đây này. ;))

Tao nắm lấy tay béo Mèo rồi giơ ngang bụng cho trưởng bản xem. Bé Mèo đỏ mặt nhìn tao ngỡ ngàng, ý như muốn hỏi “Ơ Chou, sao anh lại nắm tay em” nhưng không nói ra và cũng không giật tay về. Trưởng bản nhìn tao gật đầu cỡ phải 4-5 phát liền, xong rồi vừa cười vừa đưa tay lên =D> và nói:

– Chú được. Không hổ danh hot boy tập đoàn và là đệ ruột của anh. MÈO… em phá giá nó cho anh.

Nói xong trưởng bản nháy mắt rồi đi vào trong, để tao cùng với bé Mèo đứng nắm tay nhau ở bên cạnh hồ.

– Anh trêu trưởng bản chút thôi. Sorry em nhé.

Mèo rụt tay về rồi cười “hihi”. Mèo nói tiếp:

– Em cũng biết vậy, nên em chỉ đùa anh thôi. Gần một năm qua em cũng biết chuyện của anh. Em hiểu, và giờ em cũng có bạn trai rồi.
– Uhm. Chúc mừng em.
– Em cảm ơn anh. Chuyện của anh và chị Lin giờ thế nào rồi.
– Gần một năm rồi anh chưa liên lạc được với chị Lin. Chẳng biết là thế nào nữa. Oai… h… phù (Tao thở dài).
– Kể cũng buồn thật. Nếu chị ấy không về…
– Anh cũng chưa biết thế nào. Bạn trai em làm gì?
– Anh ấy là người nước ngoài. Làm cùng công ty với em.

Cứ thế Mèo đứng cạnh tao thủ thỉ kể hết mọi chuyện xảy ra từ ngày đầu năm tới giờ. Nghe Mèo tâm sự bỗng nhiên tao thấy nhẹ lòng. Nhưng rồi lại chợt thổn thức khi Mèo tâm sự với tao.

– Anh chính là mối tình đầu của em.

Tao quay sang hỏi.

– Nhưng anh và em đã yêu nhau được một ngày nào đâu???
– Anh không yêu em, nhưng em thì khác. Hiiii.

Tao trêu Mèo.

– Vậy mà anh không biết. Tiếc thật. Ha ha.

Mèo trêu lại.

– Anh có biết. Mà giờ vẫn kịp đó Chou. Hiiii.

Tao và Mèo đang đứng trêu nhau thì chú già làng (phó tổng X) tới quán, còn tao lại có điện thoại.

– Thôi em đi vào cùng chú X đi. Lát nói chuyện tiếp. Anh nghe điện chút.
– Dạ. Hiiii.

Tao móc điện thoại ra nghe. Đầu số buồi gì lạ hoắc thế này, tao đứng ngẫm nghĩ một lúc mà không nhớ nổi đây là đầu số của cái tỉnh con cặc nào luôn, nên đành phải bấm nút nghe.

– Alô

– Alô alô.

– Alô alô alô.


– Alô, Chou đây, alô.

Thêm chục giây nữa im lặng thì tao nghe tiếng “tút” dài và rồi ngắt hẳn. Tao nghĩ bụng chắc ai nhầm máy, rồi đi vào trong nhà hàng ngồi xuống bên cạnh bé Mèo. Mèo hỏi tao.

– Ờ, em tưởng anh nghe điện mà.
– Nhầm số em ạ.
– Vâng.

Tao trêu Mèo.

– Lâu lắm không gặp. Em nhiều cái mới, nay uống thật lòng với anh??? Are you ok?
– Ok anh lun. Em lúc nào cũng thật lòng với anh hết luôn. Chỉ có anh là chưa thật lòng với em bao giờ. Hihi.
– Ok, hôm nay.

Tao vừa uống xong chén rượu đầu tiên và đang bắt tay mọi người thì Mèo nhắc tao:

– Hình như điện thoại anh rung.
– Ừ nhỉ.

Tao vừa móc ra xem số thì màn hình báo miss call. “Đéo biết là đã rung lâu chưa nữa” tao nghĩ trong đầu. Thấy tao bần thần, bé Mèo hỏi tao:

– Ai gọi anh đó.
– Anh cũng không rõ. Từ nãy tới giờ gọi anh 2 lần mà chẳng nói gì.
– Hay là do ngồi trong này ồn ào nên anh không nghe thấy rõ.
– Không, nãy ở ngoài kia im ắng… cũng thế.

Nghĩ ngợi một lúc rồi tao sởn hết da gà. Lẽ nào… nàng gọi cho tao. Tao bèn bấm nút gọi lại nhưng mà không kết nối được. Lẽ nào… lẽ nào…

Tàn tiệc cả tao và Mèo đều đã chuếnh choáng hơi men vì nay uống nhiều. Qua chuyện Mèo kể thì giờ Mèo đã không còn cô đơn. Mèo ra ở riêng, và sắp tới đây Mèo sẽ ở chung cùng với bạn trai là người Hongkong của Mèo. Chung cư là của bố mẹ Mèo mua, còn bạn trai Mèo sang đây theo dạng chuyên gia một hãng máy móc trong ngành may mặc, và nó phụ trách thị trường Việt Nam, còn Mèo chính là phiên dịch cho nó. Nghe Mèo tâm sự, làm tao thỉnh thoảng suy nghĩ bậy bạ một mình: “Vậy là tới đây em Mèo sẽ bị toét háng bởi cái chim tây mất rồi, ở riêng với nhau chắc sẽ địt suốt ngày. So sad… ;))“. Xong rồi tao lại tủm tỉm một mình. “Dcm, cái háng ấy, suýt nữa thì thuộc về mình ;))“. Tội lỗi thật. Có tml nào cảm thấy tiếc không?

0 0 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 540.4 K lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x