Đăng lúc: 19:06 02-06-2020

Giai đoạn đầu sau vụ ấy tôi cũng hơi ngại ngùng khi giáp mặt với cô, tôi chủ động tránh né gặp cô, ngoại trừ những lúc bất khả kháng. Có những lúc tiếp xúc với cô, tôi nhận thấy cô cũng có thái độ e dè với một chút lạnh lung hơn; quan hệ của tôi và cô như đã có một khoảng cách. Riêng tôi và chú Thắng thì bình thường, có những ngày cuối tuần về nhà, tôi và chú vẫn làm vài lon bia, xem bóng đá…Khoảng cuối tháng Sáu, tôi không thấy chú ghé về thăm nhà thường xuyên nữa, tôi có hỏi cô Vân thì nghe cô nói là chú đi công tác bên nước L. anh em, hình như có dự án đầu tư gì bên ấy. Và tôi với cô Vân thì cứ tiếp tục cuộc sống của mỗi người, tôi hàng ngày vẫn đi cày, nhậu nhẹt…, cô Vân thì vẫn sáng đi chiều về và vẫn quý phái sang trọng như mọi ngày; giữa tháng Bảy thì cu So được nhà trường cho về nghỉ hè gần 20 ngày, cô Vân và cu So có chuyến về quê ngoại ở ngoài Bắc.

Một đêm mưa đầu tháng Chín,tôi nhớ rõ đó là ngày 5/9/2012 vì sáng hôm ấy đi làm, ngang qua mấy trường học đều thấy băng rôn các loại “hân hoan khai giảng năm học mới”. Lúc ấy khoảng 20 giờ, trận mưa to kéo dài từ lúc chiều đến giờ vẫn còn rả rich dai dẳng. Tôi hôm ấy lại vừa mới sương sương vài xị “cầy Nam Định” với lũ bạn, sương sương thôi chứ không say bét nhè, tôi muốn tối hôm đó tranh thủ làm vài kế hoạch dự trù mua sắm máy móc… cho cái bệnh viện nơi tôi đang công tác, mấy hôm trước bà trưởng phòng cứ nhằn tôi suốt vì công việc bê trễ. Đang còn ngồi gõ lóc cóc mấy dự toáng “kinh tế”, tôi nghe tiếng mở cổng lách cách bên nhà chú Thắng, rồi tiếng xe máy rồ ga vào trong sân nhà. Bất ngờ, tôi nghe “Rầm” một phát; tôi nhỏm dậy nhìn qua cửa sổ, dưới ánh sáng đèn hắt từ bên này sang, tôi thấy chiếc Airblack đổ kềnh dưới sân, cô Vân thì đang loay hoay đứng dậy, chiếc áo đi mưa bị xé rách một đường dài. Tôi vội vàng đi qua bên sân nhà bên đó, nhanh chóng dựng chiếc tay ga lên. Có lẽ trời mưa làm mặt sân trơn trượt, sự vướng víu của cái áo mưa là cô Vân không giữ được xe đã làm cho nó ngã ra. Cái túi xách nằm chỏng chơ dưới đất, cái điện thoạidi động thì bị ngập trong vũng nước đọng. Tôi bèn cúi xuống nhặt lên; thật tình cờ, lúc đó cô Vân cũng gập người xuống cùng lúc nhặt lên, hai cái đầu vô tình gần như va vào nhau. Và thật bất ngờ, trong hơi thở của cô phà ra một mùi quen quen, mùi của những người uống rượu, loại rượu “tây”. Thì ra là cô cũng “say”. Cô mở cửa và đi vào nhà, dáng đi không được tự nhiên lắm, chắc là say đây mà. Tôi dẫn chiếc xe vào nhà, cùng lúc cô bật đèn lên. Ánh sáng đèn điện đã cho tôi nhìn kĩ hơn: hai má cô ửng hồng do rượu, trên mái tóc những giọt nước mưa nhỏ xuống chiếc áo sơ mi công sở màu trắng cũng đã bị thấm ướt, chiếc váy đen đã bị ướt một mảng lớn phía sau. Còn bản thân tôi cũng bị ướt từ những giọt mưa lúc nãy, cái áo thun đã ướt nhèm. Sau khi đã dựng xe, tôi hỏi thăm cô vài câu lấy lệ “ Cô có bị sao không?” là tôi trở về phía bên nhà mình, trong đầu cũng không một mảy may điều gì cả.

Sau khoảng vài phút thay cái bộ đồ bị ướt, vận mỗi cái quần short, tôi lại tiếp tục công việc của mình. Một hồi sau, tôi nghe có tiếng gọi bên cửa sổ:

-D. ơi.

Tôi nhìn ra ngoài thì thấy cô Vân đứng đó, trên tay còn cầm cái khăn tắm và cả cái điện thoại di động. Tôi hỏi:

-Dạ, gì vậy cô

-Qua đây cô nhờ chút

Tôi bèn đi qua bên nhà cô.

Qua đến nơi, vào trong nhà cô chìa cái điện thoại ra và nói:

-Xem sao rồi, hình như nó bị sao rồi đó.

Mẹ ơi, cái iPhone 4 có lẽ khi ngã xe rơi ra mặt đất bị xe nó đè thì phải, không biết bị đụng chạm gì mà màn hình vẫn sáng nhưng nó đã bị đơ, không thể nào điều khiển màn hình cảm ứng được nửa. Tôi loay hoay với cái điện thoại, cũng không biết làm cách nào để mở nó ra, rồi tôi móc trong túi quần short của mình chiếc điện thoại của tôi thử nhá máy, nhưng chỉ có tín hiệu từ tổng đài “ the number…..”. Chợt cô Vân nói với tôi:

-Chắc là nó tiêu rồi

-Có lẽ vậy – tôi đáp

-Thôi để đó đi, tới đây cô nhờ chút

Tôi thấy cô đang đứng trước cửa phòng ngủ của mình, trên tay cầm hộp cao dán Salonpas, chai dầu gió xanh và một cái chìa khóa . Cô nói:

-Lúc nãy đi mưa, rồi té, hơi đau…

-Ừm… – tôi lúng búng

-Cạo gió giúp cô – cô nói

– Ừm…, dạ – tôi đáp nhỏ, tuy trong suy nghĩ của tôi lúc đó chợt giật mình, ngộ nhỡ… tôi theo dõi thái độ của cô xem sao.

Mặt cô tỉnh như ruồi, cô bước ra khỏi cửa phòng ngủ, đi thẳng đến bộ ván gỗ ở gian ngoài (nơi tôi đã từng ngủ trước đây) rồi ngồi xuống. Cô đưa chai dầu gió cho tôi rồi nói:

-Cạo giúp cô 2 bả vai, mỏi quá.

Tôi thoáng nghĩ, cái vụ cạo gió này là căng lắm à nha, nhưng biết đâu cô cần cạo gió thật thì sao? Thôi thì cứ cạo gió “theo yêu cầu” trước đã. Tôi “ừa…ừm” nhỏ trong miệng rồi đến bên cô. Cô ngồi xoai ngang người lại, hai chân duỗi thẳng ra trên giường, còn tôi thì đứng sau lưng, bắt đầu mở chai dầu, tôi cứ loay hoay mở nắp chai dầu, loại dầu của Singapo hay Mỹ gì đó mà khi mình vặn nắp có cứ xoay tua mà không vặn ra được nếu mình không ấn nhẹ xuống, nhưng rồi tôi cũng mở được. Cô nói:

-Cạo 2 bả vai cho cô, từ trên cổ xuống, mỏi dễ sợ luôn, chắc trúng gió

Nói rồi cô bèn đưa 2 tay lên, vuốt lấy tóc và vấn, cột lên đỉnh đầu thành một búi tóc nhỏ, sau đó không biết cô lấy sẳn ở đâu cây bút bi Thiên Long cài lên búi tóc đó. Lúc này tôi mới để ý, cái cổ trắng ngần với vài sợi tóc phía sau ót lưa thưa kích thích cơn hứng tình của tôi. Tôi run run bắt đầu công việc của mình và lặng lẽ ngắm nhìn cô. Cô đang mặt cái váy ngủ nhung đen loại 2 dây hở vai, dài phủ lấy bắp đùi của cô nhưng vẫn lộ ra 2 đầu gối, phía trên ngực áo đính các bông hoa kiểu được xếp chồng lên nhau với phía trước là một nút thắt nơ ôm lấy bộ ngực không có mặt “coóc –xê”. Tôi bôi tí dầu lên phía bên trái, kéo từ trên ót xuống bờ vai và dùng bản chìa khóa bắt đầu cạo gió. Sợi dây của chiếc áo ngủ đã nằm chắn ngang đường cạo của tôi, cô bèn kéo nhẹ nó xuống bờ vai cho tôi thuận tiện hơn. Nhưng điều đó đã làm tôi chết cứng, sợi dây được kéo nhẹ xuống vô tình đã làm lộ ra 1 phần bầu ngực bên trái phía dưới cánh tay của cô đang phập phồng theo nhịp thở, đứng từ phía sau nhìn lòn xuống phía dưới mạng sườn, tôi thấy rất rõ.Từ phía sau tôi vẫn tiến hành công việc của mình, đôi mắt thì lén lút nhìn trộm. Hết bờ vai trái, tôi chuyển sang vai phải; cô lại phải kéo sợi dây áo bên phải xuống và ý tứ kéo sợi dây bên trái lên, nhưng tôi lúc này lại được nhìn khoảnh ngực phía bên phải. Hai cánh tay cô thả lỏng, duỗi ra phía đầu gối lại càng tạo khoảng hở cho tôi nhìn khoảng ngực đang lấp ló đó. Nó gợi cảm vô cùng và tất nhiên cũng gợi dục. Lúc này, tôi đã bình tỉnh trở lại, không còn hơi run nữa, và cu tôi cũng bắt đầu rục rịch. Chợt tôi nghe cô nói:

-Khi nãy té, bị xe đè ngay cổ chân, hơi đau.

-Vậy à! Tôi trả lời và đưa mắt xuống phía chân cô. Cô co chân phải lên chỉ vào cổ chân, nơi gần mắt cá chân, trên nền da trắng láng mịn, một vết bầm tím bằng đồng xu nổi lên rõ nét. Hành động cô co chân lên đã làm cho chiếc váy kéo ngược lại một chút, lộ ra phần đùi trắng làm tôi càng bị kích thích hơn. Cô nói:

-Cho cô mượn chai dầu

Tôi đưa chai dầu gió cho cô, cô khẻ nhổm nhẹ người tới trước và lấy 1 ít dầu chấm và xoa nhẹ lên chổ bầm nơi cổ chân, điều đó làm tôi không thể tiếp tục công việc cạo gió của mình được. Lúc này, tôi vẫn còn đứng dưới đất nhưng chân trái của tôi đã đặt lên trên giường với tư thế quỳ bẹp. Sau khi cô xoa dầu xong thì ngồi thẳng lưng trở lại, lúc đó vô tình 2 bàn tay của tôi lại chạm đúng vào 2 bờ vai của cô. Tôi bèn nói:

-Để con bóp vai cho cô 1 chút

Cô chưa kịp trả lời thì 2 bàn tay của tôi đã nắm lấy bờ vai của cô và bóp nhẹ, 2 ngón cái tôi day day ngay 2 đầu xương bả vai.

0 0 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 594.6 K lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x