Đăng lúc: 19:06 10-06-2020

Tôi thuê luôn xe của bệnh viện để đưa linh cữu của mẹ tôi về quê an táng . Trên đường về tôi không ngừng nghĩ về mẹ tôi , do tôi chỉ có mẹ ( Ba tôi sau khi biết mẹ tôi sinh con gái đã bỏ đi tìm vợ 2 để nối dõi tông đường , ) nên bà vừa là cha vừa là mẹ nuôi tôi lớn . Vậy mà tôi đã gián tiếp hại chết bà ấy ,……………………….
Mấy ngày làm ma cho mẹ tôi, tôi không lên Hà Nội mà cứ lang thang ở gần nhà, không còn mặt mũi nào mà gặp người thân, không dám vào thắp cho mẹ nén hương nên chỉ có thể ở bên ngoài trông ngóng, lúc đói thì mua tạm bánh mì ăn, đêm thì ra nhà trọ ngủ.
Trong mấy ngày này, Trung có gọi cho tôi mấy cuộc nhưng tôi không nghe, sau đó thì điện thoại hết pin nên tôi cũng chẳng quan tâm nữa.
Cho đến hôm hạ huyệt mẹ tôi, chờ anh em họ hàng về hết rồi tôi mới dám bước đến mộ, quỳ xuống khóc một trận thật to. Khóc cho số phận của tôi, khóc cho những sai lầm của tôi, khóc cả cho những ngày tháng sau này tôi không còn được làm con của mẹ nữa.
Tôi làm gái kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ là sai sao? Tôi gặp gỡ Trung là sai sao? Tôi đi đến bước đường này cũng là sai rồi sao? Ai nói cho tôi biết, những tháng ngày sau này tôi phải làm sao bây giờ, làm sao để chuộc lại lỗi lầm của tôi bây giờ .
Sau đó tôi cũng từng có ý định sẽ tìm Nhung để trả thù nhưng nhớ tới lời mẹ trước lúc lâm chung tôi lạo không nỡ , vì tôi không muốn bà dù không còn trên cõi đời vẫn phải lo lắng cho tôi
Sau đó tôi tới trường kế toán để bảo lưu và ngưng việc học thì được biết trường có cơ sở trong Sài Gòn , và tôi có thể tiếp tục học , sau đó có thể tìm được một công việc đàng hoàng để làm lại cuộc đời như mẹ mong muốn . Sau đó tôi về nhà Trung thuê cho tôi dọn dẹp hết đồ đạc , mua một vé Tàu Hỏa vào Sài Gòn ( vừa rẻ mà lại tránh để lộ thông tin cho Nhung hay Trung biết ) , sau đó tôi gọi thông báo ngay cho Tú Anh , và dặn không được để lộ thông tin cho bất cứ ai biết
……………………………………
Ngồi trên tàu hỏa, nhìn Hà Nội sầm uất nhưng nhuốm đầy những kỷ niệm đau thương suốt mấy năm qua của tôi, tôi không còn nước mắt để khóc nữa nên chỉ có thể lặng lẽ ngồi tựa vào cửa kính, tự mình gặm nhấm nỗi buồn của bản thân mình.
Sau khi thân thể đã rệu rã cực độ, trí óc tạm thời là một khoảng trống hơ trống hoác khiến tôi cảm thấy mệt mỏi đeo đẳng. Mặc những cảnh vật lướt nhanh qua ô cửa sổ, mặc phố phường, mặc bi thương, mặc hết tất thảy, tôi bây giờ chỉ còn mỗi nỗi tê dại bải hoải, cứ như cả con người đã thiếu hụt đi một mảnh nào đó, song cũng chẳng biết điền vào đâu , tạm biệt Hà Nội , nơi chứa đựng những kí ức cả đau thương , cả ngọt ngào vụng dại của tình yêu đầu đời người con gái .
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………..
Tôi cũng vẫn còn may là đã liên hệ được với một sư cô trong am ni cô của Bề Đề Tự cô cho tôi ở mấy ngày trong lúc chờ xin việc làm với cả thuê nhà. Đầu óc tôi vẫn còn miên man đắm chìm trong kỉ niệm thì điện thoại vang lên là số của Trung
Tôi nhìn chằm chằm màn hình cho đến khi cuộc gọi chuyển thành nhỡ, cười nhạt rồi định cất đi, sau đó lại thấy tin nhắn đến.
“Em đang ở đâu?”
” Anh biết hết mọi chuyện rồi , đừng nghĩ quẩn , chờ anh tới .
“Em ở đâu anh đến đón em’’
“Trung”
“Cô điên à? Cô đang ở đâu? Để tôi bắt được thì đừng có trách, đi về”
Trước đây mỗi lần anh cáu giận là tôi rất sợ hãi, tôi sợ bởi vì mẹ tôi còn đang nằm viện, tôi cần có tiền chữa bệnh cho mẹ. Nhưng mà, mẹ tôi chết rồi, chết vì anh và người yêu của anh hại. Thế thì anh có tư cách quái gì mà quản việc tôi đi đâu?
Tôi suy nghĩ một lúc rồi nhắn lại: “Từ giờ về sau tôi không muốn gặp lại anh nữa. Hai năm qua tôi chịu giày vò đủ rồi. Tôi làm gái, nhưng tôi có tự trọng, tôi cũng là con người. Người giàu các anh không hiểu thế nào là giá trị cuộc sống đâu. Yên tâm, tôi sẽ không chết. Tôi sẽ chống mắt lên chờ quả báo đến với anh và người yêu anh. Tạm biệt”
Sau đó tắt máy, rút sim vứt ra ngoài cửa sổ, cũng coi như là vứt bỏ quá khứ tăm tối và nhơ nhớp ở lại phía sau lưng, từ ngày hôm nay trở đi, tôi đến một phương trời mới, sống cuộc đời mới, trở thành một con người mới.
Tàu SE chạy xuyên suốt Bắc – Nam, chạy dọc qua chiều dài mấy nghìn kilomet của đất nước, tận tối muộn ngày hôm sau đó tôi mới đặt chân đến ga Sài Gòn nhộn nhịp, chưa quen đường nên gọi một chiếc Taxi rồi đến Am Bề Đề ( nghĩ tiên am ni cô mệt quá nên thôi xài tạm , mong các thầy lượng thứ , haizza )
Liên tục tôi gọi cho Linh vài ngày không được , sau đó khi tôi tới chung cư tôi thuê cho em thì mọi người nói hôm đó em vào bệnh viện sau đó mẹ mất , em có quay lại thu dọn đồ và sau đó đi đâu mất không thấy quay trở lại
Sau đó tôi gọi cỡ nào cũng không được , tôi có nhắn tin với em thì nhận được tin nhắn tuyệt tình của em và sau đó không liên lạc được nữa .
Em trách tôi sao ???? Vì tôi mà mẹ em chết ư ? Không phải tôi đã hết mình lo cho em ròi sao ? , Trong tin nhắn em có nhắc tới Nhung
Phải , chắc chắn là do Nhung , tôi phải hỏi ra nhẽ mới được !!!!!
Tôi lấy hết bình tĩnh gọi điện cho Nhung
” Alo , Nhung hả , em đang ở đâu , có thể tới quán cf XXX gặp anh được không ”
“Dạ vâng , em tới ngay ”
30 p sau Nhung tới
Tôi mở lời ngay
“Nhung , em đã gặp Linh hả , em biết hết rồi ? em đã làm gì cô ấy ? ”
” Vì con phò đó mà anh chất vấn em sao , đúng , em đã gặp cô ta , em còn vào cả bệnh viện gặp mẹ cô ta nữa đó ”
Thì ra là thế , thì ra là Nhung đã gặp Linh và cả mẹ cô ấy , chắc bác gái đã bị shock , không chịu nổi và qua đời nên Linh mới trách tôi như vậy .
“Cô , cô dám……………………… ” , tôi vung tay lên tát thẳng vào mặt Nhung .
Khi tôi còn chưa kịp hối hận vì đã đánh Nhung thì cô ta đã gào lên
“Anh vì con phò đó mà đánh tôi !!! Được lắm , anh giỏi lắm , từ nay đường ai nấy đi , Từ Hôn đi ”
“Được , từ hôn , dù sao người tôi yêu là cô ấy chứ không phải là cô ”
Nói xong tôi đứng lên bỏ đi ngay không thèm ngoái lại Nhung thêm một lần nào nữa .
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………….
Lái xe lòng vòng phố phường thì bỗng nhiên điện thoại vang lên , là bố tôi :
” Mày ở đâu , về nhà ngay”
Tôi chưa kịp nói gì thì đầu dây bên kia đã cúp rụp , chắc là do Nhung về nói lại với bố mẹ tôi , dù sao thì điều này sớm muộn gì cũng phải đối mặt , vì tôi yêu Linh , và cũng vì tôi cũng muốn tự tạo dựng sự nghiệp của bản thân chứ không phải là con rối trong tay của bố mẹ tôi nữa .
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
Đoạn này thì t đã viết đi viết lại vài lần cũng vẫn không ưng nên tao tóm tắt cho chúng mày là
Ông già thằng Trung từ mặt con , khóa hết tài khoản và đuổi nó ra khỏi nhà vì ông tin rằng một thằng thiếu gia như Trung sẽ không làm được gì nếu không có tiền của ba mẹ , dạng dạng motip phim hàn mà bọn con gái hay xem vs thích ấy , haizza …………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………….
Thì ra đối với ba mẹ tôi , tôi chỉ là thứ để ba mẹ có thể đem ra khoe khi họ vui , hay chỉ là chủ đề so sánh trong các buổi tiệc rượu của họ và đối tác , hai mươi ba năm cuộc đời tôi chỉ là một con rô bốt đã được lập trình , ngay cả tình yêu , đám cưới và chuyện con cái cũng được lên kế hoạch sẵn , cảm xúc , suy nghĩ của tôi chỉ là thứ bỏ đi , không đáng một đồng trong mắt bố mẹ tôi . Và khi tôi lên tiếng vì tương lai của tôi thì cái tôi nhận được là tịch thu hết tiền bạc , thu lại cả xe ,như một cách thị uy của ba tôi với thằng con là tôi đây
Cũng may tôi đã để dành được chút tiền và để trong thẻ riêng nên không quá lo , việc tôi cần làm bây giờ là kiếm một căn nhà để tá túc tạm trong thời gian chờ bằng tốt nghiệp và đi tìm việc nuôi sống bản thân và điều quan trọng nhất là tìm được Gia Linh , có thể bây giờ tôi không còn là một thằng thiếu gia đầy tiền có thể bao nuôi cô ấy như trước , nhưng cái tôi có thể làm ít nhất là có thể xin lỗi cô ấy vì những điều mình đã gây ra , và dùng nhiệt huyết tuổi trẻ để cố gắng xây dựng sự nghiệp và theo đuổi cô ấy , để chứng minh Đỗ Nam Trung tôi là một người đàn ông đáng tin , có thể lo lắng và yêu thương cô ấy
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
Tôi ngay lập tức gọi điện cho “Mr Lâm ” , anh bạn chí cốt của tôi
“Alo , đệ hả , anh nè , anh vừa bị bố già xua đuổi ra khỏi nhà , đệ có thể cho anh tá túc vài hôm được không !!!”
“Alo , gì cơ , quàng tử bị quàng thượng xua đuổi hả , hot nha , m ở đâu a phi trâu tới liền ”
20 p sau tôi và Lâm đã yên vị trong quán cà phê .
“Ái chà , căng nhỉ , lần này có vẻ chiến cuộc leo thang hơn t tưởng tượng rồi ,thế bây giờ mày định làm gì ”
“T định làm streamer như hôm bữa nói vs mày đó , máy t oder cũng chuẩn bị ship tới nhà m rồi , chắc là lấy nhà mày làm đại bản doanh thật rồi ,kk ”
Quá trình Stream cực khổ của Trung bắt đầu , do có mối quan hệ với chị đại team The Q nên cũng may mắn xin được vào Creatory ( Khúc này t nói về công việc một tý , để cho chúng mày hiểu cái khổ của Streamer , lên sóng éo phải sướng éo gì đâu , thằng em t trong thực tế còn tệ hơn như này vì nó stream tự do, và tao cũng nói giảm nói tránh nhiều r nha , còn đây là trải nghiệm của ai thì chúng m tự đoán nhé , tình hình cách đây khoảng 2-3 năm lúc Creatory mới mở chứ bây h khá hơn nhiều rồi ) , lương cứng do quen biết nên chắc cũng sẽ là thuộc dạng cao trong công ty , lại có chỗ của thằng Lâm ở tạm nên cũng không quá tệ , có lẽ mình sẽ được như Viruss hay Xemesis chăng , lúc đầu Trung nghĩ vậy nhưng vào công ty , Trung mới biết , nói nói cười cười nhưng có lẽ Streamer không phải toàn màu hồng như cậu tưởng , lương cứng 3tr5 , bao ăn , tiền hoa hồng tùy vào view , ngoài ra tất cả các hợp đồng quảng cáo đều phải thông qua quản lý của công ty để book lịch và phải chia lại cho công ty XX % , ngày stream tối thiểu 70 tiếng 1 tuần , bla bla , không nỗi khổ nào kể xiết , thì ra kiếm tiền khó tới vậy !!! , cậu nghĩ tới việc Linh đã phải đi làm tạm vụ , rửa bát cho quán ăn như Linh nói , thì còn phải trải qua những gì , rồi cậu nhớ tới những đêm vui thâu đêm suốt sáng , những lần tụ tập bạn bè rồi lại rùng mình , nhưng vì tương lai cậu sẽ cố gắng , và tin vào ngày cậu có thể đạt tới vị trí của ông anh Viruss mà cậu rất thân , cậu lại tự nhủ với bản thân lại phải cố gắng nhiều hơn
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
Thời gian này cuộc sống của Linh cũng đã ổn hơn , sư cô trong chùa nuôi rất nhiều trẻ em cơ nhỡ và cô cũng rất quý Linh nên đã giữ Linh ở lại để giúp cô chăm sóc cho các bé , cô cũng đã xin được một chân phục vụ trong một nhà hàng nhỏ , đê tiếp tục đi học tại trường kế toán , thỉnh thoảng cô lại nhớ tới Trung – anh chàng có khuôn mặt cương nghị ấy , anh chàng đại gia , cũng là người đàn ông cô vừa yêu , vừa hận tới tận xương tủy ấy
” Không biết anh ra sao rồi nhỉ , liệu có nhớ tới mình không nhỉ ”
“Mình và anh có thể gặp lại không , nếu gặp lại thì sẽ như thế nào nhỉ ”
Nghĩ đến đây , cô lại gạt đi vì anh và cô là con người của hai thế giới , có lẽ sẽ không bao giờ gặp lại nhau , cô nên chôn chặt đoạn tình cảm , hồi ức này thì hơn ”

0 0 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 132.3 K lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x